Thứ Tư, 26 tháng 3, 2014

Thứ Năm Tuần III Mùa Chay
Lời Chúa: 
 Lc 11,14-23
 Khi ấy, Chúa Giê-su trừ một quỷ câm. Khi quỷ ra khỏi, người câm liền nói được và dân chúng đều bỡ ngỡ. Nhưng có mấy người trong bọn họ nói rằng: "Ông ta nhờ tướng quỷ Bê-el-giê-bút mà trừ quỷ".  Mấy kẻ khác muốn thử Người, nên xin Người một dấu lạ từ trời xuống.  Nhưng Người biết ý của họ, liền phán:
"Nước nào tự chia rẽ, sẽ diệt vong, và nhà cửa sẽ sụp đổ chồng chất lên nhau.  Vậy nếu Sa-tan cũng tự chia rẽ, thì nước nó làm sao đứng vững được? Bởi các ngươi bảo Ta nhờ Bê-el-giê-bút mà trừ quỷ,  vậy nếu Ta nhờ Bê-el-giê-bút mà trừ quỷ, thì con cái các ngươi nhờ ai mà trừ? Bởi đó, chính con cái các ngươi sẽ xét xử các ngươi. Nhưng nếu Ta nhờ ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, ắt là nước Thiên Chúa đã đến giữa các ngươi rồi.
"Khi có người khoẻ mạnh và võ trang đầy đủ canh giữ nhà mình, thì của cải người đó được an toàn;  nhưng nếu có người mạnh hơn xông đến đánh bại hắn, thì sẽ tước hết khí giới hắn tin tưởng, và làm tiêu tan hết những gì đã tước đoạt.  Ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta, và ai không thu góp với Ta là phân tán".


Đón nhận và chấp nhận thành công của người khác là điều không phải dễ. Ta hãy nói người đó thành công là do thế này, do thế kia. Đồi khi con tìm cách thử tài người khác để xem người đó có khả năng thật hay không.
Tin tưởng khả năng của người khác đòi hỏi ta có một sự tôn trong đối với họ.

Vậy chính Chúa trong bài Tin mừng khi Chúa trừ một quỷ câm, quỷ ra khỏi người câm, người câm nói được làm cho mọi người ngỡ ngàng, thay vì khen ngợi , thay vì mừng cho người bệnh, thì những người có mặt lại thách thức Chúa.

Thái độ, lời nói ngụy biện làm sai ý người khác để rồi công nhận mình là hay là đúng, nhưng Chúa đã giải thích để họ hiểu và sáng ra: "Nước nào tự chia rẽ, sẽ diệt vong, và nhà cửa sẽ sụp đổ chồng chất lên nhau. Vậy nếu Sa-tan cũng tự chia rẽ, thì nước nó làm sao đứng vững được? Bởi các ngươi bảo Ta nhờ Bê-el-giê-bút mà trừ quỷ, vậy nếu Ta nhờ Bê-el-giê-bút mà trừ quỷ, thì con cái các ngươi nhờ ai mà trừ? Bởi đó, chính con cái các ngươi sẽ xét xử các ngươi. Nhưng nếu Ta nhờ ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, ắt là nước Thiên Chúa đã đến giữa các ngươi rồi".



Ngụy biện trong câu chuyện “Mèo chúa, mèo dân” của Trạng Quỳnh. Phần nào cho thấy việc làm ngụy biện của Trạng Quỳnh phần nào rất ngô nghê, khó mà chấp nhận được, vì rất nhiều yếu tố để phân biệt mèo của Chúa Trịnh và mèo của Quỳnh,

Chúa Trịnh có một con mèo mà Chúa rất đỗi yêu quí. Mỗi bữa ăn của mèo Chúa đều cho mèo ăn cơm thịt cá.
Muốn chơi khăm Chúa, Quỳnh bèn bắt trộm con mèo của Chúa đem về nhà mình. Đến bữa ăn, Quỳnh đem ra hai đĩa thức ăn, một đĩa cơm rau, một đĩa cơm thịt, và Quỳnh cầm chiếc roi chờ đấy. Do quen ăn thịt cá nên con mèo của Chúa chạy ngay sang đĩa thức ăn quen thuộc của mình. Mỗi lần như vậy thì Quỳnh dùng roi quất cho con mèo rõ đau.
Chừng vài lần thì con mèo thôi không dám bén mảng đến đĩa cơm thịt nữa, đói quá rồi cũng ăn cơm rau ngon lãnh.

Tin Quỳnh ăn cắp mèo rồi cũng đến tai Chúa. Chúa sai Quỳnh đến hỏi cho ra cớ sự. Quỳnh lí lẽ:
- Mèo của chúa là mèo cao sang đài các, nên bữa ăn cũng sang trọng; còn tôi nhà nghèo, nên mèo tôi cũng chỉ ăn cơm rau. Bây giờ nếu Chúa bảo tôi đánh cắp mèo của Chúa, hãy thử đem ra đây hai đĩa thức ăn, một đĩa có thịt một đĩa chỉ cơm rau. Nếu mèo ăn cơm thịt là mèo của chúa, mà nếu nó ăn cơm rau thì là mèo của tôi”.

Chúa ưng thuận bèn sai y truyền. Con mèo của Chúa vẫn theo bản năng của mình, nhưng khi thấy Quỳnh nhấp nhấp cái roi, nó sợ quá, bèn bước qua đĩa cơm rau ăn ngon lành. Quỳnh mới vỗ tay reo lên :
- ”Đấy mèo của Chúa thì phải ăn thịt cá, còn mèo dân của tôi chỉ ăn cơm rau, thì rõ là mèo của tôi chứ tôi có đánh cắp mèo của Chúa bao giờ!”.

Nói rồi Quỳnh đắc thắng ôm con mèo của Chúa đi thẳng, để mặc cho Chúa tức giận, biết bị Quỳnh chơi khăm mà không làm gì được.

Xin Chúa cho có cái nhìn trung thực trước các sự việc diễn ra trước mắt con, xin cho con đừng suy diễn điều tốt mà chính anh chị em con đang làm. Xin tha thứ cho con những lần do tính tự ái, kiêu ngạo làm con đưa anh chị em con vào con đường cụt, vào con đường đau khổ, cũng vì tính ngụy biện mà loài người đã treo Chúa lên Thập Giá. Xin Cháu thương xót con và cả thế giới con đang sống.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét