Thứ Năm, 25 tháng 5, 2017

Vui buồn đều có cái giá của nó, chẳng phải lúc nào cũng toe toét hay lúc nào của sầu bì. Cuộc sống có lúc vui và ngày buồn, nhưng đừng để cho nỗi buồn làm hủy hoại cuộc đời, nhưng cũng đừng vui quá mà lại thiếu kiểm soát.

Có khi ta vui mà người khác lại buồn, có khi ta buồn mà người khác lại vui. Chúa muốn cho tôi được sự an ủi "Thật, Thầy bảo thật các con: các con sẽ than van khóc lóc, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ buồn sầu, nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui." và tôi đã cảm nhận điều này. Có thể trước mắt người đời tôi thua, tôi thất bại, nhưng trước mặt Thiên Chúa tôi lại là người thành công vì tôi tin trong tất cả biến cố cuộc đời tôi có bàn tay Chúa.
 

Hình ảnh người đàn bà sinh con, trước khi sinh con, người đàn bà lo buồn, đau đớn... nhưng khi vượt qua nỗi lo buồn, người đàn bà mừng rỡ vì một con người được sinh ra. Mỗi khi tôi lo lắng, đau buồn tôi đang cùng với ơn Chúa để vượt qua, và khi vượt qua được tôi lại sinh cho thế gian một người con mới đó là chân lý và bình an, hạnh phúc và niềm vui, sự thật và công bằng.

Xin dâng lên Chúa nỗi buồn mà con đang chất chứa trong lòng, trong đầu và trong tim con, con cho con biết vượt qua để con gặp được Đấng Phục Sinh.


Thứ Sáu sau Chúa Nhật VI Phục Sinh-Thánh Philipphê Nêri
Lời Chúa: 
 Ga 16,20-23a
20 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thật, Thầy bảo thật các con: các con sẽ than van khóc lóc, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ buồn sầu, nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui. 21 Người đàn bà khi sinh con thì lo buồn, vì giờ đã đến, nhưng khi đã sinh con rồi, thì bà mừng rỡ, không còn nhớ đến cơn đau, bởi vì đã có một người sinh ra đời. 22 Các con cũng thế, bây giờ các con buồn phiền, nhưng Thầy sẽ gặp lại các con, và lòng các con sẽ vui mừng, và niềm vui của các con không ai sẽ lấy mất được. 23a Và trong ngày đó các con sẽ không còn hỏi Thầy điều gì nữa".

Thứ Tư, 17 tháng 5, 2017

Bạn nhìn đời như thế nào? đề tài tôi đặt ra cho các học viên của tôi trong giờ sinh hoạt ngoại khóa, sau thời gian trao đổi nhóm, những câu giải đáp khá thú vị: Đời là một vườn hoa hồng vì hoa thì đẹp mà thân đầy gai; đời là một màn ảo thuật hay một Màn xiếc; đời cũng là một bản nhạc giao hưởng; là một chuyến đi, là bước nhảy hoàn vũ; một gala cười; hay đời giống như một một chiếc đàn kéo quân, lúc lên lúc xuống lúc quay vòng vòng; câu trả lời cuối cũng kết thúc phần trao đổi: Đời là một cuộc thử thách.

Đời là một cuộc thử thách, theo tôi là câu trả lời bao trùm các câu trả lời khác, không có gì mà không có ý nghĩa trong cuộc đời. Ngay cả những biến cố nhỏ nhất cũng có ý nghĩa trong việc biến đổi nhân cách của chúng ta. Mỗi ngày sống là một ngày quan trọng, mỗi giây phút là một cơ hội để trưởng thành, để được trầm lắng để thể hiện lòng yêu mến nương tựa vào Chúa. Có những thử thách không thể không cố gắng để vượt qua, cũng có những thử thách không đáng để quan tâm.

Dù đời là gì đi nữa thì cũng phải vượt qua những thử thách để đến đích, dù đời là một vườn hoa hồng trong thì đẹp mắt nhưng bước vào vườn hoa hồng coi chừng gai đâm chảy máu, muốn cầm một chắc chắn phải loại bỏ gai. Đời là màn ảo thuật hay một màn xiếc thì cũng phải vượt qua thử thách của sợ hãi, nhanh tay, lẹ mắt và thật thật ảo ảo...

Nhìn đời như thế nào thì sống như thế: nếu nhìn đời là bữa tiệc thì giá trị hành đầu của cuộc sống phải là vui chơi. Nếu nhìn đời là một cuộc đua, thì tốc độ là quan trọng và có lẽ phần lớn ta sẽ sống trong sự vội vã, Nếu cuộc đời là một cuộc chạy đường trường, ta sẽ đặt giá trị ở sự bền chí, Nếu cuộc đời là một trò chơi, chiến thắng là điều ta đặt lên hàng đầu.

Tôi nhìn đời là một chốn đến và đi, đến để ở và đi để về, nhịp sống của cuộc đời có nhanh có chậm, có thăng có trầm nhưng tất cả vẫn gói trọn trong tình yêu. Chúa nói với các môn đệ cũng là nói với tôi "Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân giữ lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy, cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn". Ở lại trong tình yêu Chúa sẽ giúp tôi vượt qua mọi thử thách.

Mỗi ngày tôi đặt cho mình câu hỏi "Tôi nhìn đời hôm nay như thế nào?" để tôi sống có định hướng, và biết dừng lại trong tình yêu Chúa dành cho tôi qua những người tôi gặp gỡ, qua các biến cố, và qua thiên nhiên.



Thứ Năm sau Chúa Nhật V Phục Sinh
Lời Chúa: 
 Ga 15, 9-11
9 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. 10 Nếu các con tuân giữ lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy, cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. 11 Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn".

Thứ Năm, 11 tháng 5, 2017

Khi còn học đại học, mục tiêu của James Dobson là trở thành nhà vô địch quần vợt của trường. Anh tự hào khi thấy chiếc cúp của mình được đặt nổi bật tại phòng trưng bày.

Nhiều năm sau, ai đó đã gửi cho anh chiếc cúp đó qua đường bưu điện, người ta đã tìm thây nó trong một thùng rác khi nhà trường được sửa sang. Jim nói: Cho đến một ngày nào đó, mọi chiến tích của bạn đều sẽ được ném vào sọt rác bởi một ai đó"

Nhiều người suốt đời đã tạo nên những khối tài sản khổng lồ, tạo nên danh tiếng, tạo nên cái bóng thật to để sau khi chết thì có người nhớ đến. Nhưng tất cả sẽ qua đi, mọi thành quả đều qua đi, mọi kỷ lục đề bị phá. Vậy mục đích sống trên đời để làm gì?  George Bernard Shaw viết: "Niềm vui đích thực của cuộc sống là đây: dấn thân quên mình vì mục đích mà bạn coi là cao cả nhất; là sức mạnh tự nhiên thay vì bồn chồn, ích kỷ, nhu nhược và bất bình khi nghĩ rằng thế giời này chẳng đem chút hạnh phúc nào cho bạn"

Trong thời gian gần đây nhiều cuộc ra đi thật làm tôi suy nghĩ, gần nhất là tại nạn giao thông 7-5-2017 làm 13 người chết, trong đó có một chủng sinh Phê-rô Phạm Kim Ngọc Hiệp  mới 27 tuổi, có lẽ thầy và những người cùng đi không bao giờ nghĩ chuyến xe cuối cùng kết thúc cuộc đời.

Người khôn ngoan là dùng thời giờ để gầy dựng một gia sản trên trời, nơi đó mối mọt sẽ không đục khoét được. Tôi sinh ra trên đời không phải để "đời", nhưng tôi sinh ra trên đời để chuẩn bị đi vào cõi sống đời đời.

Niềm an ủi lớn lao và là mục đích của cuộc đời tôi được Chúa mạc khải cho "Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi"

Chúa dọn sẵn chỗ cho mỗi người, chỗ đó không phải là một miếng đất, một ngôi nhà, nhưng chỗ đó là nơi ánh sáng chan hòa tình yêu, là niềm tin cậy.

Điều quan trọng là ta có chấp nhận những gì Đức Giêsu đã làm cho ta  học biết yêu thương, tha thứ và tin cậy, vì "Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy".

 Lạy Chúa, xin cho con và các bạn trẻ ngày nay sống có mục đích và lý tưởng "con người sống không mục đích tựa con tàu không bánh lái, vất vưởng, không ra vật cũng không ra người" (Thomas Carlyle)

Thứ Sáu sau Chúa Nhật IV Phục Sinh
Lời Chúa: 
 Ga 14,1-6
1 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. 2 Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. 3 Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. 4 Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi". 5 Ông Tôma thưa Người rằng: "Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?" 6 Chúa Giêsu đáp: "Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy".

Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2017

Trong cuộc sống thường ngày, ta nghe rất nhiều tiếng gọi mời. Đang chìm trong giấc ngủ say, tiếng chuông điện thoại reo lên, đánh thức ta, mời gọi ta bước vào một ngày sống mới. Cần gặp ai, bấm điện thoại là ta có thể gọi. Có người gọi, sẽ có người đáp, và để đáp thì chắc chắn phải nghe được, nếu không nghe thì cũng phải có một tín hiệu. Cứ nhìn hai người yêu nhau, họ hẹn hò thì biết, chỉ cần nhìn nhau một cái là họ có thể hiểu phải làm gì theo tín hiệu ấy. Có những tiếng gọi đem đến sự sống, có những tiếng gọi lại đem đến sự chết, đỗ vỡ và li tán.

Khi tôi con dạy mầm non cách đây 20 năm, trong một buổi sáng đón trẻ, tôi thấy cô bé 4 tuổi lớp chồi, thường ngày ba đưa đi học, hôm nay thấy dì đưa đi, tôi hỏi bé sao hôm nay dì lại đưa con đi học? bé trả lời ngay "ba đi theo tiếng gọi của tình yêu rồi" tôi hơi ngỡ ngàng trước câu trả lời, tôi hỏi tiếp, tiếng gọi tình yêu là gì" bé vừa khóc vừa trả lời "là con bia ôm đầu hẻm nhà con đó", tôi nhìn dì của cháu, rồi nhìn cháu, bé lại tiếp, "ba con đi từ tối hôm qua, con hỏi mẹ, mẹ nói vậy đó". Và không lâu sau đó ba mẹ bé đã chia tay.

Thế đấy, hằng ngày tôi và bạn nghe, gọi, chọn và lựa, và làm sao để ta phân biệt đâu là tiếng gọi là cho ta hạnh phúc và đâu là tiếng gọi làm cho cuộc đời ta đi vào cõi chết. Ta hãy cũng nhau lắng động để nghe dụ ngôn: "Thật, tôi bảo thật các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp. Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử. Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra. Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh."

Mỗi ngày tôi và bạn cần phải luyện khả năng nhận biết tiếng gọi, tiếng gọi của người thân, tiếng gọi của người yêu, tiếng gọi của sự thật. Tiếng gọi phải đem đến cho tôi và bạn sự sống và sống dồi dào. 

Trong ngày cầu nguyện cho ơn gọi, Xin cho có nhiều bạn trẻ nghe được tiếng mời gọi của Chúa, dám bước qua "Cửa" để vào ràn Chiên để nơi đó được ta được vui sống trong đồng cỏ xanh tươi,  


Chúa Nhật IV Phục Sinh, năm A
Lời Chúa: 
 Ga 10, 1-10
1"Thật, tôi bảo thật các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp. 2Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử. 3Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra. 4Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh.

5Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ." 6Đức Giêsu kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ không hiểu những điều Người nói với họ. 7

Vậy, Đức Giêsu lại nói: "Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào. 8Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã không nghe họ. 9Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. 10Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.

Thứ Tư, 3 tháng 5, 2017

Tối ngày 2-5-2017 tôi và rất nhiều người thân yêu của Cha Giuse Maria Đỗ Đình Ánh thức suốt đêm để đón thi hài cha từ Nhật trở về quê mẹ. Mỗi người mỗi cảm xúc khác nhau theo mối quan hệ với cha từ khi cha còn ở trần thế.


Tôi biết cha cũng như người người biết cha: la là Linh mục, là thư ký của Đức Hồng Y GB Phạm Minh Mẫn, là cha giáo của các thầy Đại Chủng Viện Thánh Giuse ... Có lẽ cuộc đời cha không có gì nỗi bật nhưng phong cách sống của cha thì thật đáng để noi theo, người hiền hòa, gần gũi và luôn khích lệ người khác.

Cha luôn tìm khía cạnh tích cực của người đối diện để để đem bình an và niềm vui khi gặp gỡ.
"Thưa thầy, con xin theo Thầy" (Lc 9, 57), cha đã chon câu ý lực sống đời Linh mục của Cha, và hôm nay cha đã hoàn thành con đường theo Thầy trong tín trung. Cha ra đi trong lúc cha đang rất thảnh thơi, và bình an. 

Khi suy niệm bài Tin mừng hôm nay, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: "Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người." Ông Phi-líp-phê nói: "Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện."

Với 25 năm Linh mục, chắc chắn cha Giuse Maria đã xác tín "Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống." Và bầy giờ cha đã hạnh phúc bên Chúa, đó là điều mãn nguyện của cha. 

Xin cha cầu nguyện với Chúa ban cho ông cố và gia đình cha được vượt qua nỗi đau quá lớn này. trong suốt thánh lễ, trên gương mặt ông cố thể hiện một sự đau đớn nhưng với lòng phó thác, can đảm để dõi theo quan tài của người con dấu yêu.





Thứ Tư sau Chúa Nhật III Phục Sinh - Thánh Philipphê và Thánh Giacôbê, Tông đồ
Lời Chúa: 
 Ga 14, 6-14
6Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: "Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. 7Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người." 8Ông Phi-líp-phê nói: "Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện." 
9Ðức Giêsu trả lời: "Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha. 10Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Ðấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình. 11Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. 12Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha. 13Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con.14Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó."