Thứ Hai, 5 tháng 4, 2021


Câu chuyện về bà Maria đi tìm Chúa, là nguồn khởi hứng cho những nhà làm phim, những người viết kịch hay các họa sĩ đại tài làm nên những tác phẩm vô giá.


Câu chuyện  rất sống động mỗi khi đọc và suy gẫm, hình ảnh của bà Maria cũng chính là hình ảnh của tôi và bạn khi chúng ta gặp đau khổ, thất vọng hay khi chúng ta mất mát người thân yêu nhất. Khóc, là điều dĩ nhiên rồi. Biến cố đau thương về Thầy vẫn còn in sâu trong trái tim, vậy mà giờ đây, Mộ trống không thấy Thầy đâu, chỉ biết khóc thôi. 

Câu hỏi của hai vị Thiên thần: “Tại sao bà khóc?”, có phần nào như giúp bàn giải bày nỗi lòng, “Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu?”. Hầu như bà hỏi mà không cần câu trả lời, loay hoay đi tìm, lại thấy một người trước mặt bà, người ấy chính là Thầy mà bà không nhận ra, Bà lại được nghe câu hỏi lần thứ hai: “Bà kia, sao mà khóc, bà tìm ai?”, lúc này thì bà nghĩ người này làm vườn ở đây, và chăc là người này lấy xác Thầy đem đi đâu rồi nên bà hỏi Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người”.

Thầy đã lên tiếng gọi “Maria”, tiếng gọi rất thân thương, kêu đích danh, vui mừng quá đổi, bà chạy lại chuẩn bị ôm lấy thầy, nhưng Thầy đã lên tiếng: “Ðừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta. Nhưng hãy đi báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con”. Khi được Thầy gọi tên là lúc  bà Maria được trao sứ mạng "Loan báo Tin mừng Phục Sinh"

Niềm vui được gặp lại Thầy sau khi Thầy đã Phục Sinh là niềm vui ra đi, cảm giác bà Maria reo hò và chạy nhanh để báo tin cho các môn đệ rằng: “Tôi đã trông thấy Chúa và Chúa đã phán với tôi những điều ấy”.



Khi hòa mình vào khung cảnh và tâm trạng của bà Maria, rất gần gũi với đời sống thật tế của những người theo Chúa, chọn Chúa, gia nhập vào Giáo hội của Chúa, Những thách đố vẫn còn đó, những bóng đêm vẫn còn đó, chiến tranh hận thù vẫn leo thang mỗi ngày, Chúa vẫn hiện diện, đứng đó mà tôi và bạn lại loay hoay đi tìm kiếm, hỏi han... Chỉ cần để Chúa gọi tên ta, ta sẽ thoát ra khỏi bóng đêm tội lỗi, ngờ vực và lạc đường.

Lạy Chúa, xin Chúa hãy gọi tên con khi con đang đi sai đường, khi con mãi mê thế sự phù hoa, khi con không thấy Chúa đâu cả. Con cũng cầu nguyện cho các Tân tòng vừa gia nhập Giáo Hội Công Giáo đêm Vong Phục Sinh được thêm vững tin vào Chúa, qua Bí tích Thanh Tẩy con và họ đã có một tên mới, và tên đó sẽ được Chúa gọi khi Chúa đến lần thứ hai đưa con vào cõi Vĩnh hằng.

Thứ ba tuần bát nhật Phục Sinh

“Tôi đã trông thấy và Người đã phán với tôi những điều ấy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, bà Maria đang còn đứng gần mồ Chúa mà than khóc. Nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi phía đàng chân. Hai vị hỏi: “Tại sao bà khóc?” Bà trả lời: “Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu?” Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa Giêsu đã đứng đó, nhưng bà chưa biết là Chúa Giêsu. Chúa Giêsu hỏi: “Bà kia, sao mà khóc, bà tìm ai?” Tưởng là người giữ vườn, Maria thưa: “Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người”. Chúa Giêsu gọi: “Maria”. Quay mặt lại, bà thưa Người: “Rabboni!” (nghĩa là “Lạy Thầy!”). Chúa Giêsu bảo bà: “Ðừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta. Nhưng hãy đi báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con”.

Maria Mađalêna đi báo tin cho các môn đệ rằng: “Tôi đã trông thấy Chúa và Chúa đã phán với tôi những điều ấy”.

Ðó là lời Chúa.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét