Khi chúng ta gặp đau khổ, hay bệnh tật, chúng ta thường ước mong sao phép lạ được xảy ra để ta thoát khỏi bóng đêm đang vây hãm cuộc sống.
Câu chuyện hai người mù đi theo Chúa Giêsu và kêu xin Người “Lạy Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi!”. Họ đã đi theo Chúa suốt con đường dài, chỉ mong được Chúa xót thương, họ kiên trì, nhẫn nại mong sao mắt họ được sáng.
Đoạn đường dài cũng kết thúc khi Chúa đã đến nhà, hai người mù tiến lại gần Chúa hơn, Chúa đã hỏi hai ông: “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?” Họ đáp: “Thưa Ngài, chúng tôi tin.” Tôi dừng lại ở đây để đặt câu hỏi: sao Chúa lại hỏi “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?”, rõ ràng họ đã tin vào Chúa nên họ mới theo sau Chúa một đoạn đường dài? phải chăng Chúa muốn giờ phút quan trọng giữa Chúa và hai ông, để hai ông tuyên xưng đức tin một các xác tín. Nếu CHúa chữa lành mắt cho hai ông ngay khi họ kêu van, thì đó chỉ là phép lạ ngày lúc đó, và sẽ làm cho đám đông vây quanh Chúa chỉ để được chữa lành phần xác theo ý muốn của họ mà thôi. Chúa rất cẩn trọng cho việc chữa lành thể xác nhưng cũng cần chữa lành tâm hồn.
Khi hai ông xác tín niềm tin, Chúa sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy.”. Khi chữa lành cho hai ông xong Chúa căn dặn “Coi chừng, đừng cho ai biết!”, nhưng hai ông đã không giữ, "vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng", được sáng mắt hai ông vui quá, muốn loan truyền niềm vui cho mọi người quên đi lời dặn của Chúa.
Niềm vui của hai người mù thể xác được chữa lành, và viêc các ông tuyên xưng đức tin, giúp chúng ta sống tâm tình mùa Vọng một cách cụ thể hơn: ước mong được biến đổi, ước mong được chữa lành và ước mong được sáng mắt đức tin.
Chỉ trong cõi riêng tư của ta với Chúa, ta mới nghe câu hỏi Chúa trong thẳm sau cõi lòng “Con có tin là Ta làm được điều ấy không?”. Vâng con tin, nếu con xác tín và tin vào quyền năng của Chúa.
Lạy Chúa con cầu nguyện cho những người đang sống trong bóng đêm của tội lỗi, hay những người không có lối thoát được ơn nhận ra Chúa đang đi với họ để đến điểm dừng của cuộc đời họ được biến đổi.
Thứ Sáu tuần 1 mùa Vọng
Tin mừng: Mt 9, 27-31
Khi ấy, Đức Giê-su đang trên đường đi, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng: “Lạy Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi!”
Khi Đức Giê-su về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ: “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?” Họ đáp: “Thưa Ngài, chúng tôi tin.”
Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy.”
Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ: “Coi chừng, đừng cho ai biết!”
Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng.