CƠN CÁM DỖ THỨ NHẤT CỦA CHÚA GIÊSU
Mt 4,1-11
Bước vào tuần thứ nhất Mùa Chay năm nay, Giáo Hội mời gọi chúng ta đi vào sa mạc 40 ngày với Chúa Giêsu trong chay tịnh và cầu nguyện.
“ Đức Giêsu được Thần Khí dẫn vào hoang địa, để chịu cám dỗ. Người ăn chay ròng rã bốn mươi ngày và Người thấy đói” . Mở đầu đoạn Tin mừng Thánh Matthêu muốn xác định cho chúng ta Chúa Giêsu vào hoang địa không đi một mình, Ngài không tự đi, nhưng chính Thần Khí dẫn Ngài vào cuộc chiến đấu thiêng liêng, chuẩn bị cho một hành trình rao giảng Nước Thiên Chúa. Tại sao Chúa lại vào hoang địa để chịu cám dỗ? Phải chăng hoang địa là chính nội tâm, chính bản thân Chúa phải đối diện với chính mình và với sức mạnh của Thần Khí, với Lời của Cha. Là thân xác của con người, Chúa thấy đói, Chúa đói gì? Ở đây Thánh Matthêu không cho chúng ta biết cơn đói của Chúa mà chỉ “ Người thấy đói” .Vâng hằng ngày chúng ta cũng thấy đói, và cơn đói của chúng ta giống cơn đói của Chúa không? Chúng ta tiếp tục suy niệm phần tiếp theo của hành trình chiến đấu thiêng liêng.
Có lẽ cái tên cám dỗ biết tận cùng cơn đói của Chúa đang đối diện trong thân xác của một con người, nên tên cám dỗ đã xuất đầu lộ diện tấn công Chúa.
Trước hết nó cám dỗ Chúa về cái “ bụng” nghĩa là cám dỗ cơm bánh. Chúng ta cùng lắng nghe cuộc đối thoại của Chúa Giêsu và trên cám dỗ:
TCD: nếu ông là Con Thiên Chúa thì truyền cho những hòn đá này hóa bánh đi!
CGS: Người ta không chỉ nhờ cơm bánh nhưng chỉ nhờ miệng Thiên Chúa phán ra”
Vậy là cuộc đối thoại kết thúc 1-0 phần thắng nghiên về Chúa Giêsu.
Chúa chiến thắng cám dỗ vì Chúa đã nhìn lên Chúa Cha, Chúa luôn sống Lời Cha và “lương thực của Ta là làm theo Đấng đã sai Ta”.
Chúng ta suy nghĩ gì qua cơn cám dỗ này? Chúng ta thường nhìn xuống “cái bụng” để thấy mình đói nhiều thứ lắm, nào là đói ăn, đói tiền, đói tình… làm sao cho cái bụng phải đầy, ăn phải ngon, rồi ăn ngon rồi phải mặc đẹp, nhà lầu xe hơi… để từ đó ta loay hoay tìm cách thỏa mãn nhữngcơn cám dỗ, bất chấp dư luận, tôi lỗi. Nhìn xuống cái bụng ta chỉ toàn thấy sao tôi bị người này chê, người kia trách, ta nhìn xuống cái bụng để ta quy mọi thứ về mình mà không mở ra được với tha nhân.
Ngày hôm nay, tôi cũng như bạn chúng ta phải đối diện với bao nhiêu là cám dỗ, nhưng chúng ta phải nhận ra đâu là cám dỗ giúp ta nên Thánh, và đâu là cám dỗ đưa ta đời đời xa bóng tình yêu Chúa! Và tôi cũng không nằm ngoài tấm ngắm của tên cám dỗ, để vượt qua không phải là dễ phải không? Mỗi lần nhìn lại sau khi tôi chiều theo thân xác tôi cảm thấy hụt hững, tội lỗi và lại cúi đầu ăn năn, xin sự tha thứ của Chúa. Xa đi ngã lại, cám dỗ bên ngoài và cám dỗ bên trong luôn dằn vặt tâm hồn tôi. Tôi tin Chúa hiểu lòng tôi!
Bài học từ cơn cám dỗ thứ nhất Chúa dạy ta: Cám dỗ luôn đẩy ta nhìn xuống, Lời Chúa mời gọi ta luôn hướng lên. Cám dỗ luôn làm ta chùm bước, Lời Chúa luôn giúp ta hướng lên”
Lạy Chúa, giữa một thế giới xao động, thế giới mà người ta đang tôn thờ vất chất, tôn thờ chính cái bụng, xin cho con biết ngước nhìn lên Thập giá Chúa để con chiến đấu khỏi vướng cạm bẫy đang vây quanh con, và lạy Chúa các cơn cám dỗ thường rất đẹp, ngọt ngào và dễ thương, xin giúp con biết say mê suy niệm lời Chúa để phân định, chọn lựa. Vì tất cả để vinh danh Chúa, Ngồi Sống Mới đời con.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét