Thứ Ba Tuần XIX Mùa Thường Niên - Năm lẻ
Lời Chúa:
Mt 18,1-5.10.12-14
1 Lúc ấy, các môn đệ lại gần hỏi Đức Giê-su rằng : "Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời ?" 2 Đức Giê-su liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông 3 và bảo : "Thầy bảo thật anh em : nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
4 Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.
5 Còn ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.
10 Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này ; quả thật, Thầy nói cho anh em biết : các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.
12 Anh em nghĩ sao ? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao ? 13 Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. 14 Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất."
1. Trong cộng đoàn, sự ganh ghét nhau về địa vị, danh dự đã làm cho biết bao nhiêu người khổ sở. Kẻ bị ganh ghét khổ, mà chính người ganh ghét cũng khổ. Sao chúng ta không sống đơn sơ như những đứa trẻ trong gia đình: Cha mẹ đặt đâu là chúng ta ở đó, cha mẹ bảo gì thì chúng ta làm đấy, không hề nghĩ ngợi so đo, chỉ nhằm đến điều duy nhất là làm cho cha mẹ hài lòng.
2. Theo khuynh hướng tự nhiên, tôi thường khinh dễ những người kém hơn tôi (mà Chúa Giêsu gọi là "những kẻ bé mọn"). Nay tôi đã nghe Chúa Giêsu bảo rằng khinh họ là khinh Chúa, đón tiếp họ là đón tiếp Chúa. Tôi nghĩ sao?
3. “Cha các con trên trời không muốn để một trong những kẻ bé mọn này hư mất”. Chúa Cha đã muốn thế, tôi còn có thể thờ ơ với những anh em lầm lạc của mình nữa không?
4. Hãy nghĩ đến một đứa trẻ. Nó có nhiều đức tính rất đáng phục, như: lúc nào cũng hồn nhiên không lo lắng, vì nó tin rằng cha mẹ nó đã lo mọi sự cho nó; rất ngưỡng mộ cha mẹ, coi cha mẹ như thần tượng; luôn vui vẻ sống giây phút hiện tại; nó cũng thường xích mích với những trẻ khác nhưng rất mau quên; có những lúc nó giận cha mẹ, nhưng cha mẹ dỗ ngọt vài lời là nó bỏ ngay qua.
Bởi thế, Thánh nữ Têrêsa Hài Đồng đã chọn nên thánh bằng con đường trẻ thơ.
5. “Đức Giêsu liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông và bảo: ‘Thầy bảo thật anh em : nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.’” (Mt 18,2-3)
Nếu trẻ thơ chẳng biết giận lâu, thì với con, sống để dạ, chết mang theo. Trẻ thơ không màng danh chức tước, riêng con nghiêng mình trước công danh. Trẻ thơ luôn biết mình yếu đuối, còn con khẳng định mình trên hết. Trẻ thơ yêu với cả tâm hồn, còn con theo bề ngoài đánh giá. trẻ thơ sống những gì mình có, con thường nặn mình rất công phu.
Lạy Chúa, để sống được tinh thần trẻ thơ con phải biết thấp hơn người bên cạnh con, nghĩa là con biết cúi mình để lắng nghe, để biết bình được sửa dạy, biết mình cần được yêu thương che chở từ Chúa và từ những người xung quanh con.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét