Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Thứ Sáu Tuần XVII Mùa Thường Niên - Năm lẻ
Lời Chúa: 
 Mt 13, 54-58
54 Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê quán Người, và giảng dạy người ta trong hội đường, khiến người ta ngạc nhiên và nói rằng: "Bởi đâu ông này được sự khôn ngoan và quyền làm phép lạ như vậy? 55 Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc sao? Nào mẹ ông chẳng phải là bà Maria, và Giacôbê, Giuse, Simon, Giuđa chẳng phải là anh em ông sao? 56 Và chị em ông, nào chẳng phải những người ở nơi chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông được những sự ấy?" 57 Và họ vấp phạm đến Người.
Nhưng Chúa Giêsu phán cùng họ rằng: "Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình". 58 Người không làm nhiều phép lạ ở đó, vì họ chẳng có lòng tin.

Sau một thời gian hoạt động ở những nơi khác, Chúa Giêsu trở về quê hương Nazareth và rao giảng trong hội đường. Bài Tin Mừng hôm nay ghi lại câu chuyện Chúa Giêsu trở về thăm quê hương, nhưng bị những người đồng hương từ chối. Vì sao? Thưa vì họ cho rằng Chúa Giêsu làm sao có thể nói và làm được những điều hay ho trong khi Ngài chỉ xuất phát từ một gia đình thợ mộc nghèo ở làng quê Nazaret. Họ cho rằng họ quá biết rõ Chúa Giêsu. Họ chỉ cần nhìn vào cha mẹ, họ hàng, gia cảnh là biết Chúa Giêsu thế nào, không cần phải nghe lời Ngài giảng. Chính thái độ cứng lòng của những người đồng hương làm cho Chúa Giêsu khó chịu và thốt lên "Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình" . Thật vậy, ngôn sứ bị rẻ rúng nơi quê hương mình vì ngôn sứ hiện diện để kêu gọi ăn năng sám hối theo ý Chúa, trong khi những người đồng hương với ngôn sứ thì chỉ để ý tới cái gốc tầm thường của ngôn sứ mà bỏ ngoài tai nhưng lời Ngài dạy. Thật vậy, trong cuộc sống cũng vậy, nhiều khi chúng ta cũng có những thành kiến rất là vô lý. Đã có nhiều sứ điệp bị bóp chết không phải vì sứ điệp đó có nhiều sai lầm, nhưng vì đầu óc của người ta quá thành kiến với sứ giả đến nỗi sứ điệp không bao giờ có được cơ hội đến với họ.

Giờ đây chúng ta hãy hình dung việc Chúa về Nazareth giảng dạy cũng giống như việc chúng ta đi lễ hàng ngày hay hàng tuần. Khi đi dự lễ chúng ta có thái độ nào? Có giống như những người đồng hương Chúa không? Không ít người xem thánh lễ là nhàm chán vì quá quen thuộc ngày nào cũng đi, nghi thức thì cũng vậy, cha sở thì có mấy điều mà cứ nói hoài không có gì mới và họ đã xa dần đức tin. Chỉ vì thái độ cứng lòng tin của những người đồng hương mà Chúa Giêsu không làm nhiều phép lạ ở quê nhà. Cũng vậy, khi chúng ta tham dự thánh lễ mà chúng thiếu lòng tin, không chú tâm lắng nghe lời Chúa, không có tinh thần thiết tha và trông cậy thì làm sao Chúa có thể ban cho chúng ta những ơn lành cần thiết. Hãy nhớ rằng khi tham dự thánh lễ là chúng ta tụ họp lại để thờ phượng và lắng nghe lời Chúa. Vì vậy hãy tham dự với tinh thần khao khát và yêu mến, có như thế Thiên Chúa mới đến được với chúng ta và ban cho chúng ta nhiều ơn lành cần thiết.
           
Qua bài tin mừng hôm nay mỗi người chúng ta hãy xét lại xem: từ trước tới nay chúng ta tham dự thánh lễ với tinh thần nào? Có tham dự thánh lễ với sự chủ động, tìm kiếm Chúa hay không? hay chỉ tham dự vì luật buộc với những hình thức bên ngoài?
           
Lạy Chúa, xin Cho chúng con ý thức được giá trị cuả thánh lễ. Xin cho chúng con luôn biết khao khát và chú tâm lắng nghe lời Chúa mỗi khi tham dự thánh lễ. Xin Chúa soi sáng cho chúng con hiểu được những giáo huấn của Ngài để đem ra thực hành trong cuộc sống. Amen

0 nhận xét:

Đăng nhận xét