Thứ Năm Tuần IV Mùa Thường Niên
Lời Chúa:
Mc 6,7-13
Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai tông đồ và sai từng hai người đi, Người ban cho các ông có quyền trên các thần ô uế. Và Người truyền các ông đi đường đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép, và đừng mặc hai áo. Người lại bảo: "Đến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại đó cho đến khi ra đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ". Các ông ra đi rao giảng sự thống hối. Các ông trừ nhiều quỷ, xức dầu chữa lành nhiều bệnh nhân.
Câu chuyện Chúa chọn gọi 12 tông đồ sai từng hai người đi với mệnh lệnh: "Đến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại đó cho đến khi ra đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ"Các tông đồ đã ra đi rao giảng và chữa lành nhiều bệnh nhân, trừ nhiều quỷ.
Lời dặn của Chúa không thật đơn giản "Người truyền các ông đi đường đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép, và đừng mặc hai áo. Người lại bảo: "Đến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại đó cho đến khi ra đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ"
Thật là khó, bây giờ cứ trông vào một người lên đường truyền giáo thì thấy, nào là vali áo quần, vi tính, điện thoại, lương thực...... và nhiều nhiều lắm. Sống phó thác không dễ.
Cần có lòng trung thực và tình thác từng bước chân đi rao giảng tin mừng. Nói và làm những điều mình tin và xác tin. Câu chuyện sau đây phần nào cũng giúp cho người tông đồ thêm lửa
Có một vị vua đã già muốn tìm người kế vị. Ngài gọi các hoàng tử vào và nói: Đã đến lúc ta phải nhường ngôi cho một vị hoàng đế xứng đáng nhất. Hôm nay, ta sẽ đưa cho các con mỗi người một hạt giống đặc biệt. Các con ươm mầm và tưới nước cho nó hàng ngày. Một năm sau quay lại đây cho ta xem kết quả.
Ling vui vẻ cầm hạt giống về nhà và kể cho mẹ nghe. Thế rồi, mẹ giúp chàng xới đất, gieo hạt vô chậu, và hàng ngày chăm chỉ tưới nước…
Hạt giống sau nhiều ngày vẫn không nảy mầm, còn của những hoàng tử khác thì lại lên nảy mầm và và cây càng ngày càng đẹp càng xanh.
Hết một năm, các hoàng tử mang chậu cây của mình đến vua cha. Hoàng tử Ling thì không muốn đến gặp. Vì chậu không có cây.
Chàng nghe lời khuyên của mẹ và đưa chậu không có cây đến với vua cha và nói về sự thật này.
Đến nơi, chàng thấy nhiều chậu cây xinh đẹp với đủ kích cỡ. Trông thấy Ling đặt chiếc chậu xuống, các hoàng tử đều cười ồ lên chế nhạo.
Vua vào cung điện, và nhìn xung quanh, rồi nói: quả là những chậu cây xinh đẹp. Ngày hôm nay ta sẽ chọn ra một hoàng đế xứng đáng nhất.
Nhà vua để mắt nhìn Ling, người đứng nép cuối phòng cùng với chiếc chậu trống. Vua cho gọi Ling đến. Chàng rất sợ hãi, nghĩ vua có thể sẽ giận dữ và chém đầu.
Khi Ling bước lên phía trước, vua cha nói: Hỡi các thần dân, ta tuyên bố hoàng đế mới của vương quốc là Ling.
Ling không thể tin đó là sự thật. Vì chàng không thể trồng được hạt giống thì làm sao có thể trở thành hoàng đế?
Mọi người thì ngạc nhiên, còn vua khẽ nói:
Năm trước ta đã trao cho mỗi người một hạt giống. Nhưng tất cả các hạt giống đó đều đã luộc chín nên không thể lên cây được. Tất cả các con, trừ Ling, đều mang đến cho ta những chậu cây rực rỡ. Khi biết hạt giống không nảy mầm, các con đã thay thế hạt giống khác. Ling là người duy nhất dũng cảm và chân thực mang đến cho ta chiếc chậu với chính hạt giống ta trao. Bởi vậy, Ling mới là người duy nhất xứng đáng với ngôi vua. [TQT]
0 nhận xét:
Đăng nhận xét