Thứ Bảy Tuần XVII Mùa Thường Niên
Lời Chúa: Mt 14,1-12
1 Thời ấy, tiểu vương Hê-rô-đê nghe danh tiếng Đức Giê-su, 2 thì nói với những kẻ hầu cận rằng : "Đó chính là ông Gio-an Tẩy Giả ; ông đã từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ."
3 Số là vua Hê-rô-đê đã bắt trói ông Gio-an và tống ngục vì bà Hê-rô-đi-a, vợ ông Phi-líp-phê, anh của nhà vua. 4 Ông Gio-an có nói với vua : "Ngài không được phép lấy bà ấy." 5 Vua muốn giết ông Gio-an, nhưng lại sợ dân chúng, vì họ coi ông là ngôn sứ. 6 Vậy, nhân ngày sinh nhật của vua Hê-rô-đê, con gái bà Hê-rô-đi-a đã biểu diễn một điệu vũ trước mặt quan khách, làm cho nhà vua vui thích. 7 Bởi đó, vua thề là hễ cô xin gì, vua cũng ban cho. 8 Nghe lời mẹ xui bảo, cô thưa rằng : "Xin ngài ban cho con, ngay tại chỗ, cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả đặt trên mâm." 9 Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô. 10 Vua sai người vào ngục chặt đầu ông Gio-an. 11 Người ta đặt đầu ông trên mâm, mang về trao cho cô, và cô ta đem đến cho mẹ. 12 Môn đệ ông đến lấy thi hài ông đem đi mai táng, rồi đi báo cho Đức Giê-su.
"Thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng". Nói sự thật với ai vấn đề gì đó để họ chấp nhận là rất khó. Mà nếu sự thật đó được đón nhận thì cũng đón nhận trong nước mắt, nước mắt của cả hai bên.
Câu chuyện ông Gioan Tẩy Giả bị chém đầu phần nào cho thấy sự can đảm, không sợ chết để bảo vệ cho sự thật, Ông Gio-an có nói với vua : "Ngài không được phép lấy bà ấy." Vua Hê-rô-đê vì thú vui, vì uy quyền mà giả điết làm ngơ.
Ngày hôm nay cũng vậy cũng có những con người ngồi trên ghế cao, có chức quyền muốn làm gì thì làm không cần nghe ai, cho dẫu những lời nhắc nhở rất có giá trị sự thật
Xin Chúa cho con biết quên đi cái tôi để con đón nhận những lời góp ý của người khác trong yêu thương.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét