Thứ Sáu Tuần V Mùa Thường Niên
Lời Chúa:
Mc 7,31-37
31 Đức Giêsu lại bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xiđôn, đến biển hồ Galilê vào miền Thập Tỉnh. 32 Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giêsu, và xin Người đặt tay trên anh. 33 Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. 34 Rồi Người ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói: "Épphatha", nghĩa là: hãy mở ra! 35 Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. 36 Đức Giêsu truyền bảo họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền bảo họ, họ lại càng đồn ra. 37 Họ hết sức kinh ngạc, và nói: "Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được."
Không nghe được không nói được là một bất hạnh của một đời người, thế nhưng ngày nay tuy có người tai nghe được mà không nghe thấy gì khi xung quanh vẫn con quá nhiều người đau khổ, người ta nói là giả điếc làm ngơ, để rồi bao nhiêu tai nạn thương tâm xảy ra cho người khác, và ngay tôi cũng vậy, đã hơn một lần tôi làm ngơ trước nỗi đau của người khác, trước sự kêu cầu của người cần tôi giúp đỡ.
Lạy Chúa suy niệm Lời Chúa hôm nay con xin Chúa tha thứ cho con, cho những gì con làm cho thế giới của Chúa bị thu nhỏ lại bởi sự vô tâm của con và của mọi người.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét