Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

Có một chành thanh niên, sáng sớm đến gặp cha xứ, anh thưa với cha: Thưa cho cho con được xưng tội. 
cha trả lời: Xin mời anh
Anh thanh niên nói tiếp: nhưng trước khi xưng tội, con muốn tâm sự với cha được không thưa cha?
Cha xứ trả lời: tôi sẵn sàng mời anh vào nhà khách
Sau khi hai cha con đã vào phòng khách, anh thanh niên chai sẻ với cha xứ: "thưa cha, con vừa mới cai nghiện về, con trở về nhà với ước mong sẽ làm lại từ đầu, nhưng con cảm thấy buồn quá, vì trong xóm con không ai đón nhận con, đi đâu họ cùng đề phòng, xì xào bàn tán về con, xin việc làm cũng không được. Con quyết định bán nhà để đi nơi khác, nơi mà không ai biết về con là một người đã từng nghiện xì ke ma túy.
Vâng câu chuyện của anh thanh niên tâm sự với cha xứ không phải là một chuyện hiếm có trong xã hội chúng ta đang sống. Đã có biết bao người lỡ lầm nghiện ngập hay phạm một lỗi lầm nào đó, sau khi đã hối hận, sửa sai nhưng rồi dư luận vẫn không tha cho người đó, có những người đã chán chường còn ngập lặn sâu hơn trước.

Cách đây hơn 2000 năm đã có một cuộc trao đổi để thay đối một lối nhìn, một trái tim tha thứ, yêu thương cảm thông với  người khác, vì không ai trong chúng ta không vấp ngã, không phạm tội. Vấn đề hơn nhau ở chỗ là biết chỗi dậy, biết nói lời xin lỗi Chúa, xin lỗi nhau và xin lỗi chính bản thân mình. CHúng ta cũng đọc lại câu chuyện tôi đặc tên là "Nước mắt và ơn tha thứ" trong tin mừng của Thánh Luca

Khi ấy, có một người biệt phái kia mời Chúa Giêsu đến dùng bữa với mình; Người vào nhà người biệt phái và vào bàn ăn. Chợt có một người đàn bà tội lỗi trong thành, nghe biết Người đang dùng bữa trong nhà người biệt phái, liền mang đến một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm. Bấy giờ bà đứng phía chân Người khóc nức nở, nước mắt ướt đẫm chân Người, bà lấy tóc lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm. Thấy thế, người biệt phái đã mời Người nghĩ thầm rằng: "Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động đến mình là ai và thuộc hạng người nào: là một người tội lỗi". Nhưng Chúa Giêsu lên tiếng bảo ông rằng: "Hỡi Simon, Tôi có điều muốn nói với ông". Simon thưa: "Xin Thầy cứ nói". - "Một người chủ nợ có hai con nợ, một người nợ năm trăm đồng, người kia nợ năm mươi. Vì cả hai không có gì trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, người nào sẽ yêu chủ nợ nhiều hơn?" Simon đáp: "Tôi nghĩ là kẻ đã được tha nhiều hơn". Chúa Giêsu bảo ông: "Ông đã xét đoán đúng". Và quay lại phía người đàn bà, Người bảo Simon: "Ông thấy người đàn bà này chứ? Tôi đã vào nhà ông, ông đã không đổ nước rửa chân Tôi; còn bà này đã lấy nước mắt rửa chân Tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã không hôn chào Tôi, còn bà này từ lúc vào không ngớt hôn chân Tôi. Ông đã không xức dầu trên đầu Tôi, còn bà này đã lấy thuốc thơm xức chân Tôi. Vì vậy, Tôi bảo ông, tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều. Kẻ được tha ít, thì yêu mến ít". Rồi Người bảo người đàn bà: "Tội con đã được tha rồi". Những người đồng bàn liền nghĩ trong lòng rằng: "Ông này là ai mà lại tha tội được?" Và Người nói với người đàn bà: "Đức tin con đã cứu con, con hãy về bình an".

Trong năm lòng Chúa thương xót, đây là sứ điệp Chúa muốn tôi và những con người trên trái đất này biết mở lòng ra với nhau, nhìn mình trước rồi hãy nhìn người sau, xét mình trước chứ đừng xét người khác, để rồi cái gì cũng đưa lên Mạng Xã Hội để lên án, ném đá, bôi nhọ danh dự người khác.

 Lạy Chúa xin thương xót con và thế giới hôm nay, Xin Chúa cho con và mọi người biết học nơi Chúa bài học xót thương.

Chúa Nhật XI mùa Thường Niên - Năm C
Lời Chúa: 
 Lc 7,36--8,3
Khi ấy, có một người biệt phái kia mời Chúa Giêsu đến dùng bữa với mình; Người vào nhà người biệt phái và vào bàn ăn. Chợt có một người đàn bà tội lỗi trong thành, nghe biết Người đang dùng bữa trong nhà người biệt phái, liền mang đến một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm. Bấy giờ bà đứng phía chân Người khóc nức nở, nước mắt ướt đẫm chân Người, bà lấy tóc lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm. Thấy thế, người biệt phái đã mời Người nghĩ thầm rằng: "Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động đến mình là ai và thuộc hạng người nào: là một người tội lỗi". Nhưng Chúa Giêsu lên tiếng bảo ông rằng: "Hỡi Simon, Tôi có điều muốn nói với ông". Simon thưa: "Xin Thầy cứ nói". - "Một người chủ nợ có hai con nợ, một người nợ năm trăm đồng, người kia nợ năm mươi. Vì cả hai không có gì trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, người nào sẽ yêu chủ nợ nhiều hơn?" Simon đáp: "Tôi nghĩ là kẻ đã được tha nhiều hơn". Chúa Giêsu bảo ông: "Ông đã xét đoán đúng". Và quay lại phía người đàn bà, Người bảo Simon: "Ông thấy người đàn bà này chứ? Tôi đã vào nhà ông, ông đã không đổ nước rửa chân Tôi; còn bà này đã lấy nước mắt rửa chân Tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã không hôn chào Tôi, còn bà này từ lúc vào không ngớt hôn chân Tôi. Ông đã không xức dầu trên đầu Tôi, còn bà này đã lấy thuốc thơm xức chân Tôi. Vì vậy, Tôi bảo ông, tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều. Kẻ được tha ít, thì yêu mến ít". Rồi Người bảo người đàn bà: "Tội con đã được tha rồi". Những người đồng bàn liền nghĩ trong lòng rằng: "Ông này là ai mà lại tha tội được?" Và Người nói với người đàn bà: "Đức tin con đã cứu con, con hãy về bình an". Sau đó Người rảo qua các thành thị và xóm làng, giảng dạy và loan báo Nước Thiên Chúa. Có nhóm Mười Hai cùng đi với Người, cũng có cả mấy người phụ nữ đã được chữa khỏi tà thần và bệnh tật: Maria gọi là Mađalêna, đã được chữa khỏi bảy quỷ ám, Gioanna vợ của Cusa viên quản lý của Hêrôđê, Susanna và nhiều bà khác: họ đã lấy của cải mình mà giúp Người.
"Tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều." (Lc 7,47)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét