Sáng nay 1-12, tại trại giam Thanh Xuân - Hà Nội, 109 phạm nhân đã được đặc xá theo quyết định của Chủ tịch nước.
Thượng tướng Nguyễn Văn Thành cũng căn dặn các phạm nhân: "Đặc xá là bước khởi đầu, ta vui bây giờ nhưng ngày mai đầy thách thức, cám dỗ, thậm chí còn có sự đe doạ từ các đối tượng bên ngoài. Tôi rất mong các anh các chị có đủ bản lĩnh, hết sức kiên định vững vàng để vượt qua những khó khăn phía trước".
Thượng tướng Nguyễn Văn Thành cũng căn dặn các phạm nhân: "Đặc xá là bước khởi đầu, ta vui bây giờ nhưng ngày mai đầy thách thức, cám dỗ, thậm chí còn có sự đe doạ từ các đối tượng bên ngoài. Tôi rất mong các anh các chị có đủ bản lĩnh, hết sức kiên định vững vàng để vượt qua những khó khăn phía trước".
Mỗi khi được nghe tin các phạm nhân được đặc xá, trở về lại với gia đình để bắt đầu lại, tôi cảm thấy vui mừng, và cầu nguyện cho họ, lời của Thượng tướng Nguyễn Văn Thành nhắn nhủ các phạm nhân cũng là điều tôi cầu mong cho họ sau thời gian sám hối, sửa sai, và tập luyện để hôm nay trở lại cuộc sống họ phải thực sự sinh hoa trái nhờ tình yêu thương của gia đình và cộng động.
Biến cố đặc xá nhằm vào thời điểm sống mùa Vọng của những người công giáo, là lúc tôi suy tư "sám hối và sinh hoa trái" vì nếu không sinh hoa trái thì cái rìu đang đặt sẵn gốc, cây sẽ bị chặt ngay.
Sám hối bao gồm hai mặt: một là từ bỏ, đoạn tuyệt, cắt đứt những sợi dây ràng buộc ta vào cái cũ kỹ, xấu xa, hai là tạo nên những sợi dây mới tốt lành và gắn bó với một đời sống mới. Nói đúng hơn, không phải ta có thể tự mình tạo ra cái mới, đời sống mới nhưng là mở lòng đón nhận nó từ Thiên Chúa. Khi chịu phép Rửa Tội, chúng ta đoạn tuyệt với tội lỗi và Satan mà Kinh Thánh gọi là “tên xảo quyệt”, “kẻ thù”, “thủ lãnh thế gian này”.
Ðồng thời ta cũng đón nhận một thực tại mới là sự sống của Thiên Chúa Ba Ngôi, khiến chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa, hoặc nói theo Thánh Phaolô, chúng ta trở thành một thụ tạo mới (Gl 6,15). Ðã bước vào một cuộc đời mới như thế, người Kitô hữu phải có cách suy nghĩ, phê phán, cư xử và hành động mới, không còn dựa theo lề lối và tiêu chuẩn của thế gian tội lỗi nữa, mà theo lề lối và tiêu chuẩn của Phúc Âm, tức là của Chúa Giêsu Kitô. ( Linh mục Hồng Giáo)
Ngày ấy, từ gốc Giêsê sẽ đâm ra một chồi và cũng từ gốc ấy sẽ đơm lên một bông hoa. Trên bông hoa ấy, thần linh của Thiên Chúa sẽ ngự xuống, tức thần khôn ngoan và thông suốt, thần chỉ dẫn và sức mạnh, thần hiểu biết và đạo đức, và thần ấy sẽ làm cho Ngài biết kính sợ Thiên Chúa. Ngài không xét đoán theo như mắt thấy, cũng không lên án theo điều tai nghe, nhưng Ngài sẽ lấy đức công minh mà xét xử những người nghèo khó, và lấy lòng chính trực mà bênh đỡ kẻ hiền lành trong xứ sở. Ngài sẽ dùng lời như gậy đánh người áp chế, và sẽ dùng tiếng nói giết chết kẻ hung ác. Ngài lấy đức công bình làm dây thắt lưng, và lấy sự trung tín làm đai lưng. Sói sống chung với chiên con; beo nằm chung với dê; bò con, sư tử và chiên sẽ ở chung với nhau; con trẻ sẽ dẫn dắt các thú ấy. Bò (cái) và gấu (cái) sẽ ăn chung một nơi, các con của chúng nằm nghỉ chung với nhau; sư tử cũng như bò đều ăn cỏ khô. Trẻ con còn măng sữa sẽ vui đùa kề hang rắn lục, và trẻ con vừa thôi bú sẽ thọc tay vào hang rắn độc. Các thú dữ ấy không làm hại ai, không giết chết người nào khắp núi thánh của Ta. Bởi vì thế gian sẽ đầy dẫy sự hiểu biết Chúa, như nước tràn đầy đại dương. Ngày ấy gốc Giêsê đứng lên như cờ hiệu cho muôn dân. Các dân sẽ khẩn cầu Ngài, và mộ Ngài sẽ được vinh quang. ( Is 11, 1-10)
"Các anh hãy sinh hoa quả để chứng tỏ lòng sám hối". (Mt 3,8)
Ta thường hiểu Sám Hối là ăn năn hối lỗi những gì ta làm, ta gây ra cho chính bản thân, hay cho người khác. Tôi nghĩ hiểu như thế cũng là đúng, vì tội lỗi đi ngược lại với Thiên Chúa, với Nước Trời, với những giá trị mới mà Ðức Giêsu công bố, tuy nhiên chỉ hối lỗi mà thôi thì chưa đủ. Nhiều người gian ác có khi cũng biết hối hận nhưng không chịu đổi đời. Còn sám hối thật, là một đàng bỏ đường xưa lối cũ, bỏ những tâm tình xấu xa, bất chính, đàng khác bước vào đời sống mới, có những tâm tình mới, tốt lành, thánh thiện. Phải cải tà, mà cũng cần qui chính nữa.
Ta thường hiểu Sám Hối là ăn năn hối lỗi những gì ta làm, ta gây ra cho chính bản thân, hay cho người khác. Tôi nghĩ hiểu như thế cũng là đúng, vì tội lỗi đi ngược lại với Thiên Chúa, với Nước Trời, với những giá trị mới mà Ðức Giêsu công bố, tuy nhiên chỉ hối lỗi mà thôi thì chưa đủ. Nhiều người gian ác có khi cũng biết hối hận nhưng không chịu đổi đời. Còn sám hối thật, là một đàng bỏ đường xưa lối cũ, bỏ những tâm tình xấu xa, bất chính, đàng khác bước vào đời sống mới, có những tâm tình mới, tốt lành, thánh thiện. Phải cải tà, mà cũng cần qui chính nữa.
Sám hối bao gồm hai mặt: một là từ bỏ, đoạn tuyệt, cắt đứt những sợi dây ràng buộc ta vào cái cũ kỹ, xấu xa, hai là tạo nên những sợi dây mới tốt lành và gắn bó với một đời sống mới. Nói đúng hơn, không phải ta có thể tự mình tạo ra cái mới, đời sống mới nhưng là mở lòng đón nhận nó từ Thiên Chúa. Khi chịu phép Rửa Tội, chúng ta đoạn tuyệt với tội lỗi và Satan mà Kinh Thánh gọi là “tên xảo quyệt”, “kẻ thù”, “thủ lãnh thế gian này”.
Ðồng thời ta cũng đón nhận một thực tại mới là sự sống của Thiên Chúa Ba Ngôi, khiến chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa, hoặc nói theo Thánh Phaolô, chúng ta trở thành một thụ tạo mới (Gl 6,15). Ðã bước vào một cuộc đời mới như thế, người Kitô hữu phải có cách suy nghĩ, phê phán, cư xử và hành động mới, không còn dựa theo lề lối và tiêu chuẩn của thế gian tội lỗi nữa, mà theo lề lối và tiêu chuẩn của Phúc Âm, tức là của Chúa Giêsu Kitô. ( Linh mục Hồng Giáo)
Trong tuần thứ II Mùa Vọng năm nay , con cầu nguyện cho 109 phạm nhân vừa đước đặc xá trở về với gia đình, được tình yêu thương từ những người thân yêu để họ được sống và sinh hoa kết quả ngon ngọt cho đời.
Con cầu nguyện cho chính bản thân biết sám hối, thay đổi lối sống, sống đơn sơ giản dị, để thay đổi môi trường, thay đổi con người, hướng đến người nghèo trong và trong sẻ chia.
Tiên tri Isaia, loan báo một thời kỳ đầy tràn bình an và hạnh phúc, lúc hòa bình và công lý sẽ giao duyên, khi mà mọi người nghèo sẽ được trả lại quyền lợi cách đầy đủ., sống được như vậy là sám hối rồi.
Chúa Nhật Thứ II Mùa Vọng
Lời Chúa:
Mt 3, 1-12
1 Hồi ấy, ông Gio-an Tẩy Giả đến rao giảng trong hoang địa miền Giu-đê rằng : 2"Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần." 3 Ông chính là người đã được ngôn sứ I-sai-a nói tới : Có tiếng người hô trong hoang địa : Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi. 4 Ông Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn. 5 Bấy giờ, người ta từ Giê-ru-sa-lem và khắp miền Giu-đê, cùng khắp vùng ven sông Gio-đan, kéo đến với ông. 6 Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan. 7 Thấy nhiều người thuộc phái Pha-ri-sêu và phái Xa-đốc đến chịu phép rửa, ông nói với họ rằng : "Nòi rắn độc kia, ai đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống vậy ? 8 Các anh hãy sinh hoa quả để chứng tỏ lòng sám hối. 9 Đừng tưởng có thể bảo mình rằng : "Chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham." Vì, tôi nói cho các anh hay, Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham. 10 Cái rìu đã đặt sát gốc cây : bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa. 11 Tôi, tôi làm phép rửa cho các anh trong nước để giục lòng các anh sám hối. Còn Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, tôi không đáng xách dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho các anh trong Thánh Thần và lửa. 12 Tay Người cầm nia, Người sẽ rê sạch lúa trong sân : thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi."
0 nhận xét:
Đăng nhận xét