Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014


Thứ Hai Tuần XXII Mùa Thường Niên
Lời Chúa: 
 Lc 4, 16-30
16 Khi ấy, Chúa Giêsu trở về Nadarét, nơi Người sinh trưởng, và theo thói quen của Người, thì ngày Sabbat, Người vào hội đường. Người đứng dậy để đọc sách. 17 Người ta trao cho Người sách tiên tri Isaia. Mở sách ra, Người gặp ngay đoạn chép rằng: 18 "Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Ngài xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó, thuyên chữa những tâm hồn sám hối, loan truyền sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được trông thấy, trả tự do cho những kẻ bị áp bức, 19 công bố năm hồng ân và ngày khen thưởng".
20 Người gấp sách lại, trao cho thừa tác viên, và ngồi xuống. Mọi người trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. 21 Người bắt đầu nói với họ: "Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe". 22 Mọi người đều làm chứng cho Người và thán phục Người về những lời từ miệng Người thốt ra, và họ nói: "Người này không phải là con ông Giuse sao?"
23 Và Người nói với họ: "Hẳn các ngươi sắp nói cho Ta nghe câu ngạn ngữ này: 'Hỡi thầy thuốc, hãy chữa lấy chính mình'; 'điều chúng tôi nghe xảy ra ở Capharnaum, ông hãy làm như vậy tại quê hương ông' ". 24 Người nói tiếp: "Ta bảo thật các ngươi, không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình. 25 Ta bảo thật các ngươi, đã có nhiều bà goá trong Israel thời Êlia, khi trời bị đóng lại trong ba năm sáu tháng, khi nạn đói lớn xảy ra khắp trong xứ; 26 dầu vậy, Êlia không được sai đến cùng một người nào trong các bà đó, nhưng được sai đến bà goá tại Sarepta thuộc xứ Siđon. 27 Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Êlisêô, thế mà không người nào trong họ được lành sạch cả, ngoại trừ Naaman, người Syria".
28 Khi nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy căm phẫn, 29 họ chỗi dậy và trục xuất Người ra khỏi thành. Họ dẫn Người lên triền núi, nơi xây cất thành trì của họ, để xô Người xuống vực thẳm. 30 Nhưng Người rẽ qua giữa họ mà đi.

Chúa Giêsu vào hội đường mở sách tiên tri Isaia để công bố Lới Chúa. Thái độ của những người nghe: Chăm chú. Khi Chúa giảng thì họ: thán phục. Nhưng khi Chúa đưa lời vào thực tế cuộc sống thì mọi người: căm phẫn.

Tại sao có những thái độ này. Phải chăng đó là nhìn thấy nơi Chúa bản tính của con người trong mắt cùa người phàm, họ nhìn thấy con người Chúa qua những gì họ nhận thấy: gia đình, cha mẹ, công việc.

Còn Chúa thì không một chút ngần ngại, buồn hay chùm bước, nhưng Chúa rẽ qua họ mà đi, Chúa đi tiếp, đi qua những dư luận, thành kiến để tiếp tục công việc của Cha nơi trần gian, tiếp tục công việc cứu độ nhân loại.


Cuộc sống hằng ngày của ta cũng thế thôi, có lúc ta là nhóm người dòm ngó, bình luận, chê bai, thành kiến với người đối diện ta. Ta nhìn họ với những gì nhãn quan, và tíe hiểu của ta, ta không nhìn họ với con tim, với tình yêu và những khía cạnh tịch cực.


Và cũng có khi ta là người bị người khác hiểu lầm, lên án, bình phẩm, nhưng không vì thế mà ta nản lòng.

Lạy Chúa xin cho con luôn có cái nhìn tốt về người khác, và tránh những cái nhìn tiêu cực của người khác dành cho con để con sẵn sáng bước đi theo sứ mạng Chúa trao.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét