Sợ ma hay hội chứng sợ ma hay còn gọi là phasmophobia là sự sợ hãi, hoảng loạn cùng những nổi ám ảnh về sự tồn tại hay hiện diện của một con ma và con ma này mang tính chất nguy hiểm đối với con người. Nỗi sợ ma hiện diện trong nhiều nền văn hóa của các dân tộc, quốc gia khác nhau. Hội chứng sợ ma, sợ quỷ nhập, sợ bóng đêm… xét về bệnh lý cũng là một biểu hiện của bệnh
Nhìn chung, trong nội tâm của con người có những nỗi sợ hãi khó lý giải đối với một sự vật, hiện tượng bất kì nhất là những hiện tượng tự nhiên chưa được khoa hoc khám phá hoặc khám phá chưa thấu đáo, đẩy đủ và vẫn còn là hiện tượng bí hiểm chưa thể lý giải. Tùy vào đặc điểm của từng người mà nỗi sợ hãi lớn hay nhỏ hơn.
Khi sợ hãi, có cảm giác lo sơ, hồi hộp, tiểu não sẽ truyền thông tin đến tuyến yên khiến lượng hormone estrogen đột ngột suy giảm. Sự kích thích này gây ra rối loạn điều hòa vận mạch làm mô hôi tiết ra nhiều, tim đập nhanh, hơi thở gấp gáp….Điều đó thể hiện khi một người sợ hãi, cơ thể họ sẽ tự động sinh ra các phản ứng như tim đập nhanh, thở dốc, toát mồ hôi lạnh và dễ giật mình hơn bình thường. Đó là bản năng tự nhiên của con người khi cảm thấy nguy hiểm.
Con người chỉ thực sự cảm thấy sợ hãi khi họ cảm nhận được sự nguy hiểm lớn hơn sự an toàn. Chẳng hạn như khi đi trong những ngôi nhà ma, bỗng có một bàn tay ai đó chạm vào phản xạ của một số người sẽ là nhảy dựng lên rồi chạy thật nhanh. Trẻ em dễ cảm thấy sợ hãi hơn những người lớn tuổi hơn do việc ít kinh nghiệm sống sẽ khiến chúng với nguy hiểm hơn. Đối với phụ nữ, có một hiện tượng nghịch lý là phụ nữ thường sợ ma nhưng lại tò mò thích đọc truyện, thích xem phim
“ Người ta thích xem những bộ phim kinh dị vì họ thích cảm giác sợ hãi. Đôi khi, đó cũng có thể là họ muốn kết thúc cái cảm giác tò mò khi chưa được nếm trải cái sự kinh dị đó ”
—Jeffrey Goldstein Giáo sư ngành Xã hội - Tâm lý học tại Đại học Utrecth, Hà Lan
(http://vi.wikipedia.org/)
Rất đúng với tâm trạng của các tông đồ bị mất đi người Thầy, Thầy chết, cho dẫu người này người kia nói Thầy đã sống lại, nhưng các ông chưa một lần thấy làm sao tin được. Nếu tôi và bạn đặt mình vào hoàn cảnh các ông thì tôi với bạn cũng la lớn "ma" .
Tôi có một kinh nghiệm nho nhỏ này: trong một buổi kết thúc khóa học, các học viên có buổi văn nghệ giao lưu, một học viên đề nghị tôi đọc một câu chuyện mà họ đã chuẩn bị trên màn hình, họ bảo tôi phải đọc với cảm xúc của nhân vật đi vào phòng ở của 1 ký túc xá, mà trước đây có 1 sinh viên nữ tự tử, bao nhiêu người vào ở cũng không được vì người thì bị xô xuống giường, người thì nghe tiếng cửa đóng ầm ầm, mặt dầu trời không có gió, người thì nghe tiếng khóc cười cả đêm. Cô sinh viên trong cầu chuyện cho đây là chuyện bịa đặt. nên cô ta xin vào ký trúc xá ở cái phòng mà không ai dám ở. Tối đến cô sinh viên đi vào phòng đóng của lại, vừa quay đi cảnh cửa mở tung ra, cô sinh viên cho rằng gió nên với tay đóng lại, vừa bật nhạc lên , đèn vụt tắt, cô sinh viên nghĩ công tắc có vấn đề, bình tĩnh tới bật lại. mọi chuyện coi như êm một lúc, cô sinh viên lại nghe tiếng đóng cửa sổ đóng cái ầm, hơi mất bình tĩnh một tí, cô đi tới mở lại cái cửa sổ. Đi vào nhà tắm cô nghe có tiếng chân bước đi bước đi, sao nghe mỗi lúc một gần, lần này không giữ được bình tĩnh nữa cô sinh viên chui xuống gầm giường, nhắm mặt lại, bước chân tới gần ngay giường, cô sợ quá nhưng cũng hé mắt nhìn và cô sinh viên la toáng lên. Cũng lúc đó tôi cũng la toáng lên vất cả micro chạy ra khỏi hội trường, trong khi đó các bạn học viên cười ầm lên. tôi không dám vào lớp nữa vì hình xuất hiện trên màn hình là 1 hình kinh khủng máu me, mà bây giờ tôi con khiếp khi nghĩ đến.
Thế mới hiểu tâm trạng của các tông đồ, họ đang tụ tập với nhau bàn tán về chuyện Thầy mình sống lại, thình lình thầy hiện ra.
Thầy Giêsu đã trấn an và dạy dỗ các tông đồ khi lòng tin các ông còn quá yếu kém.
Lạy Chúa xin ban lòng tin cho chúng con để chúng con biết nhìn thấy Chúa trong cả vũ trụ này, trong mọi biến cố Chúa vẫn có đó, trong những lúc buồn phiền Chúa vẫn có bên và trong lúc nguy nan Chúa vẫn giơ tay nâng đỡ. Muốn được như vây con cần đọc chính Lời của Chúa, sống bí tích Thánh Thể.
CHÚA NHẬT 3 PHỤC SINH - năm B
Lời Chúa:
Lc 24,35-48
35 Khi ấy, hai môn đệ thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào.
36 Mọi người còn đang bàn chuyện thì Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa họ và phán: "Bình an cho các con! Thầy đây, đừng sợ". 37 Nhưng mọi người bối rối tưởng mình thấy ma. 38 Chúa lại phán: "Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy? 39 Hãy xem tay chân Thầy: chính Thầy đây! Hãy sờ mà xem: ma đâu có xương thịt như các con thấy Thầy có đây". 40 Nói xong, Người đưa tay chân cho họ xem. 41 Thấy họ còn chưa tin, và vì vui mừng mà bỡ ngỡ, Chúa hỏi: "Ở đây các con có gì ăn không?" 42 Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật ong. 43 Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ. 44 Đoạn Người phán: "Đúng như lời Thầy đã nói với các con, khi Thầy còn ở với các con, là cần phải ứng nghiệm hết mọi lời đã ghi chép về Thầy trong luật Môsê, trong sách tiên tri và thánh vịnh". 45 Rồi Người mở trí cho các ông am hiểu Thánh Kinh.
46 Người lại nói: "Có lời chép rằng: Đấng Kitô sẽ phải chịu thương khó, và ngày thứ ba Người sẽ từ cõi chết sống lại. 47 Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. 48 Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy".
0 nhận xét:
Đăng nhận xét