Cuộc đời của mỗi người được ví như con thuyền trên biển cả đưa đến bến bờ yêu thương. Biển lặng thuyền trôi êm ả được người ngồi trên thuyền ao ước thuyền đưa đến bến bờ bình an. Thế nhưng biển thì đâu mãi êm hoài, lúc sóng nhỏ lúc sóng to làm cho con thuyền chao đảo, lắc lư đôi khi đến khiếp sợ.
Những cơn sóng đó là gì? là những khó khăn, thử thách, những thất bại, chán nản trong đời sống. Nếu ta không vượt qua ta sẽ chìm xuồng và chìm sâu trong lòng đại dương. Nếu ta không cố gắng chèo chống với một niềm tin và hi vọng ta sẽ khủng hoảng, căng thằng và "điên" ngay thôi.
Sáng nay tôi và cộng đoàn đi thăm một trung tâm tâm thần ở Thủ Đức, trong trung tâm có hơn một ngàn hai trăm bệnh nhân tâm thần. Tôi thực sự bị sốc khi nhìn thấy họ, tôi tự hỏi sao họ tội nghiệp quá vậy? họ cũng là một con người mà. Tôi đang miên man suy nghĩ thì có một bệnh nhận đến nói với tôi, "mấy người đó bị tâm thần đó", vâng họ không bao giờ nhận mình là tâm thần, họ hát, xin điện thoại về nhà, số họ cho thì không sao gọi đến được. Tôi hỏi 1 nhân viên coi trại về tình trạng bệnh và lý do bệnh của các bệnh nhân. Đa số là do căng thẳng trong cuộc sống, có cả bác sĩ, giáo việc, có những sinh viên học rất giỏi nhưng họ lại không biết giải trí, rồi có những người bị người yêu bỏ, thất bại trong kinh doanh... đủ thứ nguyên nhân làm đời họ từ từ chìm sâu trong đại dương vô vọng.
Lời Chúa hôm nay lại vang vọng trong đầu tôi, "Chính Thầy đây, đừng sợ". Để nỗi sợ hãi đè ngập tâm hồn tôi và bạn sẽ bất an, sẽ đau khổ, sẽ co cụm lại và sẽ "điên". Vì thế để chèo thuyền về đến bến bờ bình an chính tôi phải cảm nhận và xác tín Chúa đang ở bên tôi, sự che chở của gia đình, cộng đoàn và cả một vũ trụ tràn ngập ánh sáng.
Để vượt qua những con sóng lớn ập đến trong đời làm cho tâm hồn không bị nỗi sợ hãi thống trị, tôi cần phải cởi mở, biết chia sẻ thành công cũng như thất bại, biết quảng đại, và cái biết quan trọng nhất là biết mình, biết mình để biết giới hạn của mình, chấp nhận như mình là. Và bình an khi sự việc không như ý mình.
Lạy Chúa xin cho các bệnh nhân tâm thần được phục hồi, xin cho những người nuôi và chăm sóc các bệnh nhân được can đảm và nghị lực để giúp cho các bệnh nhân.
Thứ Bảy Tuần II Phục Sinh
Lời Chúa:
Ga 6,16-21
16 Chiều đến, các môn đệ Chúa Giêsu xuống bờ biển. 17 Rồi lên thuyền, sang bên kia, trẩy về hướng Capharnaum. Trời đã tối, mà Chúa Giêsu vẫn chưa đến với họ. 18 Bỗng cuồng phong thổi lên, biển động mạnh. 19 Khi chèo đi được chừng hai mươi lăm hay ba mươi dặm, thì họ thấy Chúa Giêsu đi trên mặt biển, tiến lại gần thuyền, họ hoảng sợ. 20 Nhưng Người nói với họ: "Chính Thầy đây, đừng sợ". 21 Họ định rước Người lên thuyền, nhưng ngay lúc ấy, thuyền đã đến nơi họ định tới.
http://tonggiaophansaigon.com/suy-niem/20150417/30276
http://tonggiaophansaigon.com/suy-niem/20150417/30276
0 nhận xét:
Đăng nhận xét