Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, vị thánh Bổn mạng của tôi, Tôi nhận được rất nhiều lời chúc mừng từ gia đình, bạn bè và bà con trên Fc nữa. Vui, hạnh phúc khi có nhiều nhiều người cầu nguyện cho tôi. Xin cảm ơn gia đình và tất cả mọi người.
Sáng nay trong thánh lễ 5 giờ tại Nhà Dòng Kín Sài Gòn, tôi đã dâng lên Chúa những người người thân yêu, những người hướng dẫn, đồng hành và giúp tôi trong cuộc đời Thánh Hiến và Sứ vụ tôi đang thi hành. Tôi cầu nguyện với Thánh Têrêsa mưa hoa hồng tình yêu thật nhiều xuống cho nhân loại, cho những người đang buồn phiền, cho những tâm hồn đang gập khủng hoảng... Đặc biệt cho các em thiếu nhi được sống trong bầu khí trong lành của gia đình, mái trường.
Đây cũng là thời điểm để tôi dừng lại đọc và khám phá thêm con đường nên thánh của Thánh nữ, đơn sơ, can đảm, chân thành, cởi mở, phó thác và say mê Chúa, tinh thần của một trẻ thơ.
Têrêsa sinh ngày 02 tháng giêng năm 1873 tại Alencon, miền Normandie, nước Pháp. Chị là cô gái út của ông bà Louis và Zelie Martin là cha mẹ gương mẫu trong đời đôi bạn mà cả hai vị đã được tôn phong Chân Phước ngày 19 tháng 10 năm 2008. Ông bà có chín người con, trong số ấy bốn người đã mất trong tuổi ấu thơ. Năm cô gái còn lại đều đã dâng mình cho Chúa. Têrêsa lúc bốn tuổi đã bị chấn động vì mất mẹ (bản Ms A 13r). Khi đó người cha dời nhà đưa các con về thị trấn Lisieux là nơi vị thánh đã sống suốt cả cuộc đời. Sau đó, Têrêsa bị rối loạn thần kinh nghiêm trọng nhưng đã được chữa lành mà chính chị mô tả là nhờ “Đức Mẹ mỉm cười” (sđd. 29v-30v). Chị đã được rước lễ lần đầu là biến cố chị trải nghiệm sâu đậm (sđd. 35r), chị đặt Chúa Giêsu Thánh Thể là trung tâm đời chị.
“Ân huệ lễ Giáng Sinh” năm 1886 ghi dấu khúc quanh quan trọng chị gọi là “cuộc hoán cải toàn bộ” (sđd. 44v-45r). Thực sự chị lấy lại sức mạnh tròn đầy, từ trạng thái quá nhạy cảm tuổi ấu thơ đến bây giờ khởi sự “chạy như người khổng lồ”. Vào tuổi 14, Têrêsa đầy lòng tin, trở nên thiết thân với Chúa Giêsu chịu đóng đinh. Chị đã mang trong tâm tư trường hợp dường như thất vọng về một phạm nhân bị kết án tử hình mà anh ấy không hoán cải. Chị thánh đã viết “Tôi muốn bằng mọi giá giúp anh khỏỉ vào hỏa ngục”, chị xác tín rằng lời chị cầu nguyện sẽ kéo anh chạm tới Máu Thánh cứu chuộc của Chúa Giêsu. Đây là kinh nghiệm căn bản đầu tiên của tình mẫu tử thiêng liêng. Chị viết: “Tôi đã tín thác hết sức mạnh mẽ vào lòng Thương Xót vô biên của Chúa Giêsu”. Đồng thời cùng với Mẹ Maria rất thánh, Têrêsa trẻ trung đã mến yêu, tin, cậy với “tâm hồn người mẹ” (x. bản Pr 6/ior).
Tháng mười một 1887, Têrêsa đã cùng bố và chị Céline hành hương Roma (sđd. 55v-67r). Thời khắc nổi bật là lúc Đức Lêô XIII cho tiếp kiến mà chị đã xin phép vào dòng Carmel tại Lisieux lúc chị mới 15 tuỏi. Một năm sau ước nguyện của chị được chấp thuận. Chị trở thành một tu sĩ dòng Carmel “để cứu các linh hồn và cầu nguyện cho các linh mục” (sđd. 69v).
Cùng thời gian ấy, bố của chị bắt đầu gánh chịu cơn đau bệnh tâm thần. Têrêsa rất đau khổ và sự việc thúc đẩy chị chiêm ngắm Dung Nhan Chúa Giêsu (sđd. 71rc). Do đó có tên gọi đời tu sĩ của chị “Têrêsa Hài Đồng Giêsu và Thánh Nhan”, tên gọi cho thấy chương trình sống cả đời chị là thông hiệp vào Mầu nhiệm trung tâm của Nhập Thể Cứu Chuộc. Ngày tuyên khấn, lễ Sinh Nhật Đức Mẹ, 8 tháng chín 1890, là cuộc kết hôn thiêng liêng thật sự trong “nếp sống nhỏ bé” theo tinh thần Tin Mừng, được diễn tả một cách đặc sắc bằng hình tượng một bông hoa: “Đây là lễ Sinh Nhật Đức Mẹ. Buổi lễ đẹp chừng nào khi trở nên hôn thê của Chúa Giêsu! Bé sơ sinh Trinh Nữ thánh thiện dâng bông hoa bé nhỏ cho Chúa Giêsu bé nhỏ” (sđd. 77r).
Đối với Têrêsa, sống đời tu sĩ là sống đời hôn thê của Chúa Giêsu và đời người mẹ của các tâm hồn (x. bản Ms B, 2v). Cũng hôm ấy, chị thánh đã viết ra một lời nguyện diễn tả toàn bộ hướng sống của đời chị: chị xin Chúa Giêsu ân huệ một Tình yêu không giới han, được nên bé nhỏ nhất, và trên hết chị xin ơn cứu rỗi cho hết mọi người: “Ước gì hôm nay không linh hồn nào bị luận phạt” (bản Pr 2).
Điều tuyệt diệu là chị hiến mình cho Tình yêu Nhân hậu, thực hiện vào ngày lễ Chúa Ba Ngôi Chí Thánh (bản Ms A, 83v-84r; Pr 6). Đó là lễ dâng mà Têrêsa đã chia sẻ ngay với các người chị của mình, lúc chị đang làm chị giáo tập.
Mười năm sau “Ân huệ lễ Giáng Sinh” năm 1896, diễn ra “Ân huệ lễ Phục sinh”, ân huệ này cho thấy giai đoạn cuối cùng cuộc đời Têrêsa bước vào đau khổ thông phần sâu xa vào cuộc thương khó của Chúa Giêsu. Không những đó là sự đau đớn thân xác với cơn bệnh dẫn tới cái chết, mà còn đặc biệt là nỗi khắc khoải của tâm hồn trong cơn thử thách đức tin đau đớn. (bản Ms C, 4v-7v). Nhờ Thánh Giá Chúa Giêsu và bên cạnh là Mẹ Maria, Têrêsa đã sống lòng tin hết sức anh hùng, tựa như ánh lửa trong đêm tối, trong bóng đêm đang tràn ngập linh hồn. Là tu sĩ Carmel, chị ý thức rằng mình gánh chịu thử thách nặng nề này vì phần rỗi của tất cả các người vô thần trong thế giới hiện đại mà chị gọi họ là “anh em”.
Chị đã sống tình bằng hữu sâu đậm này (8r-33v) với chị em trong cộng đoàn, với hai người anh thừa sai thiêng liêng, với các linh mục và mọi người, nhất là những người xa xôi. Chị thực sự trở thành “chị em của mọi người! Tình mến dễ thương và tươi tắn biểu lộ niềm vui sâu xa mà chị bộc lộ bí quyết: “Chúa Giêsu là niềm vui của tôi đang yêu thương bạn” (bản 45/7). Trong bối cảnh chịu khổ đau, khi sống tình yêu nồng nàn nhất phả vào từng việc nhỏ nhất trong cuộc sống thường ngày, chị thánh sống trọn ơn gọi là Tình yêu giữa lòng Giáo Hội. (x. Ms B, 3v)
Têrêsa đã qua đời vào chiều ngày 30 tháng chín 1897, miệng nhẩm lời đơn giản, “Lạy Chúa, con yêu mến Chúa”, trong khi đăm đăm nhìn vào Thánh Giá chị siết chặt trong tay. Những lời cuối cùng này của chị thánh là chìa khóa toàn bộ giáo thuyết của chị, chìa khóa giải thích Tin Mừng, là tác động tình yêu được diễn tả trong hơi thở cuối cùng tựa như làn hơi sẽ tiếp nối mãi của linh hồn chị, như nhịp đập của trái tim chị. “Giêsu, con yêu mến Chúa”, lời đơn sơ này là hạt nhân của mọi bút tích của chị. Tác động tình yêu dâng lên Chúa Giêsu nhận chị chìm sâu vào Chúa Ba Ngôi Chí Thánh. Chị viết: “A, lạy Chúa Giêsu, Chúa biết con yêu mến Chúa. Thánh Thần Tình Yêu thiêu đốt con bằng ngọn lửa của Người. Chính khi con yêu mến Chúa con kéo Chúa Cha lại với con” (bản P 17/2).
XIn Chúa cho con luôn học và luyện tập để sống cho đáng sống và sống để được làm thánh.
Thứ Năm Tuần XXVI Thường Niên - Ngày 01/10: Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu
Lời Chúa:
Mt 18,1-4
1 Khi ấy, các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?" 2 Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông 3 mà phán rằng: "Thật, Thầy bảo các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. 4 Vậy ai hạ mình xuống như trẻ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời".
(Nguồn: Uỷ ban Thánh Kinh / HĐGMVN)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét