"Thương người như thể thương thân" câu ca dao Việt Nam dạy về đạo lý làm người, mang tính nhân văn và lòng nhân ái như là một ngọn lửa thắp lên giữa bóng đêm cuộc đời, tỏa sáng niềm tin và nét đẹp của mỗi người mỗi gia đình và toàn thể địa cầu. Thế nhưng ngày nay, nét đẹp ấy đang từ từ nhường chỗ cho sự "vô cảm" "vô tâm" sống chủ nghĩa cá nhân "đèn nhà ai nấy rạng".
Trong cơn lốc toàn cầu hóa, công nghệ thông tin phát triển đến chóng mặt, làm tan hoang biết bao gia đình, biết bao tâm hồn trẻ thơ. Trơ lì cảm xúc, dửng dưng, thờ ơ, "máu lạnh" với những hiện tượng đời sống xung quanh. đẹp cũng không biết khen, thấy điều xấu cũng chẳng dám lên án.
Người ta có thể thản nhiên đứng nhìn cảnh một kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu; một vụ nữ sinh lột áo, giật tóc, đánh hội đồng; một vụ làm nhục người khác… như xem một màn kịch, lấy điện thoại ra quay rồi tung lên mạng. Người ta coi như không nhìn thấy kẻ gian móc túi trên xe buýt mặc dù việc đó xảy ra sờ sờ trước mắt. Từ những chuyện tranh cãi hay xô xát lặt vặt nhưng không ai lên tiếng can ngăn và thế là dẫn tới án mạng. Hình ảnh đẹp của một nhóm người khiêng một người bất toại đến gặp Chúa Giêsu để xin chữa lành cho anh ta, thế nhưng vì đam người quá đông nên nhóm người này đã có một sáng kiến khá độc đáo, họ đã trèo lên sân thượng và thả người bất toại xuống giữa cử toạ trước mặt Chúa Giêsu. Trước lòng tin của họ, Chúa Giê su đã chữa bệnh nhân.
Tôi cứ gẫm đi gẫm lại hình ảnh của bước tranh tình người mà Thánh Luca đã trình bày rất hấp dẫn. Tôi thầm cầu nguyện cho con người ngày nay biết sống cho nhau, vì nhau hơn là cho mình vì mình. Biết rời cái Ipad, Iphone, vi tính... để có thể trao đổi lắng nghe, và diện đối diện để hiểu nhau, yêu mến nhau và cảm thông hơn. Xin cho các bệnh nhân được nhiều người biết quan tâm giúp đỡ để họ vơi bớt đi nỗi đau của thể xác. Xin cho người nghèo được quan tâm giúp đỡ. Xin cho các cụ ông cụ bà được con cái cháu chắc chăm non, giúp đỡ tuổi gia.
Con xin dâng Chúa thế giới này trong lòng thương xót của Chúa
.
Thứ Hai tuần II Mùa Vọng - Ngày 07/12: Thánh Ambrôxiô
Lời Chúa:
Lc 5,17-26
17 Ngày ấy, Chúa Giêsu đang ngồi giảng, có cả những người biệt phái và tiến sĩ luật từ các làng mạc xứ Galilêa, xứ Giuđêa và Giêrusalem đến nghe Người, và Người dùng quyền lực của Thiên Chúa chữa nhiều người. 18 Người ta khiêng một người bất toại đến, họ tìm cách vào nhà để đặt người bất toại trước mặt Người. 19 Nhưng không tìm được lối vào, vì dân chúng quá đông, . 20 Thấy lòng tin của họ, Người nói: "Hỡi người kia, tội ngươi đã được tha!"
21 Các luật sĩ và biệt phái bắt đầu lý luận rằng: "Người này là ai mà dám nói phạm thượng? Trừ một mình Chúa, ai có quyền tha tội?" 22 Chúa Giêsu biết rõ điều họ suy tính, liền nói với họ: "Sao các ngươi lại nghĩ trong lòng như vậy? 23 Nói rằng: 'Các tội của ngươi đã được tha', hay nói: 'Ngươi hãy đứng dậy mà đi', đàng nào dễ hơn? 24Song (như thế là) để các ngươi biết Con Người có quyền tha tội ở dưới đất". Người nói với người bất toại rằng: "Ta bảo ngươi, hãy chỗi dậy vác giường về nhà". 25 Tức thì anh ta chỗi dậy vác giường đi về nhà và ca tụng Thiên Chúa. 26 Ai nấy đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa; họ kinh sợ và nói: "Hôm nay chúng ta đã thấy những việc lạ lùng".
(Nguồn: Uỷ ban Thánh Kinh / HĐGMVN
0 nhận xét:
Đăng nhận xét