Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2016

Khi Ying 18 tuổi, mẹ cô qua đời. Cô chia sẻ: "Cái chết là bài học vĩ đại nhất. Nó nhắc tôi nhớ rằng ai rồi cũng phải kết thúc cuộc đời". Ying sau đó đã gạt bỏ đau buồn mà hối thúc bản thân tìm cách sống hết mình.

Ba tháng sau khi mẹ mất, cô gái đã đóng gói đồ và lên đường. Hiện Ying đã đi qua 66 nước với 2 hộ chiếu, và đang làm cho một công ty quảng cáo Singapore.

Tuy nhiên, Ying cho biết ngọn lửa đam mê du lịch chưa bao giờ tắt trong con người mình. "Tôi chỉ làm việc ổn định trong vòng vài tháng tới đây thôi. Khi có đủ vốn lại bắt đầu đi. Suy cho cùng tôi vẫn chỉ là một cô gái trẻ đến từ Malaysia và chưa bao giờ ngừng lang thang. Nếu tôi làm được thì bạn cũng làm được". ( nguồn http://www.moramora.vn/)

Câu chuyện ra đi của Ying xuất phát từ cái chết của người mẹ thân yêu, bắt nguồn từ nỗi buồn và bắt nguồn từ niềm đam mê du lịch.

Có một cuộc ra đi không phải từ ngọn lửa đam mê du lịch, nhưng là bắt nguồn từ ngọn lửa đem yêu thương đến nơi oán thù, đem an hòa vào nơi chiến tranh, đem niềm vui đến cho những người nghèo khổ về tinh thần cũng như thể xác, đó là biết ra đi chính mình, ra đi khỏi tình đố kỵ, ghen ghét, giận hờn.... Ying lên đường một mình, các môn đệ của thầy Giêsu lên đường từng hai người, vì sao vậy, sao không là một mà là hai? vì Chúa Giêsu mong các môn đệ hợp tác và liên đới với nhau, khích lệ và bàn hỏi nhau khi gặp khó khăn ";Hai người có giá trị hơn một, nếu họ ngã, người này đỡ người kia dậy"; (Gv 4,9). Hai người làm việc chung, nâng đỡ nhau biểu lộ tình yêu thương nhau như một dấu chỉ đặc trưng của môn đệ của Chúa (x. Ga 13,35). Dấu chỉ này là một chứng từ sống động và lôi cuốn người khác.

Chuyến đi của các ông là một cuộc ra đi khỏi chính những tiện nghi, ra đi khỏi sự an toàn và hoàn toàn phó thác: "Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giầy dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: 'Bình an cho nhà này'. Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con. Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có, vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ." Phải hoàn toàn sống cho sứ vụ, và làm việc một cách vô vị lợi.

Lạy Chúa lời Chúa hôm nay cho con nhiều suy gẫm về con đường và sự ra đi của con, vẫn còn đó những cản trở bước chân con đi chưa dứt khoát, còn quá nhiều hành trang cồng kềnh, con đi nhưng chưa đến được với ai, nếu có đến với ai đó thì sự bình an của Chúa chưa đến trên người ây. Xin cho con biết chọn lấy niềm vui vì được ghi tên trên trời hơn là niềm vui vì được người khác ca tụng đã làm được việc này hay việc kia. 

Chúa Nhật XIV Thường Niên - Năm C
Lời Chúa: 
 Lc 10, 1-9 {hoặc 1-12. 17-20}
1 Khi ấy, Chúa chọn thêm bảy mươi hai người nữa, và sai các ông cứ từng hai người đi trước Người, đến các thành và các nơi mà chính Người sẽ tới. 2 Người bảo các ông rằng: "Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người. 3 Các con hãy đi. Này Ta sai các con như con chiên ở giữa sói rừng. 4 Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giầy dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. 5 Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: 'Bình an cho nhà này'. 6 Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con. 7 Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có, vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ.
8 "Khi vào thành nào mà người ta tiếp các con, các con hãy ăn những thức người ta dọn cho. 9 Hãy chữa các bệnh nhân trong thành và nói với họ rằng: 'Nước Thiên Chúa đã đến gần các ngươi'.
10 "Khi vào thành nào mà người ta không tiếp đón các con, thì hãy ra giữa các phố chợ và nói: 11 'Cả đến bụi đất thành các ngươi dính vào chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin phủi trả lại các ngươi. Nhưng các ngươi hãy biết rõ điều này: Nước Thiên Chúa đã đến gần'. 12 Ta bảo các con, ngày ấy, thành Sôđôma sẽ được xử khoan dung hơn thành này".
17 Bảy mươi hai ông trở về rất vui mừng và nói rằng: "Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng vâng phục chúng con". 18 Người bảo: "Ta đã thấy Satan từ trời sa xuống như luồng chớp. 19 Này Ta đã ban cho các con quyền giày đạp rắn rít, bọ cạp, mọi quyền phép của kẻ thù, và không có gì có thể làm hại được các con. 20 Dù vậy, các con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con, nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời".

0 nhận xét:

Đăng nhận xét