Chủ Nhật, 26 tháng 3, 2017


Người mù vé số trên tay thản nhiên bên vỉa hè
Lòng đường cứ thế chen nhau xô nhau những chuyến xe
Một ngày nắng sớm mưa trưa giấc mơ nào cho vừa
Người mù vẫn thấy vui khi bán cho đời ước mơ
Bao người đang ngược xuôi trên con đường kia
Đuổi theo lợi danh, gạo cơm, quyền hành
Mấy ai thấy được hôm nay trời rất đẹp
Một tiếng chim ca mát lòng
Ai nợ ai, chờ ai, phụ ai
Chẳng qua chuyện đời như trò chơi
Khi hụt hơi mới hay biet ta dang mù
Bao ngày qua không nhận ra
Hạnh phúc chính trong tim mình

Một người mắt sáng thản nhiên xung quanh những kẻ mù
Ngày ngày cứ thế trôi quanh ta biết ai đang mù. 
(Ca khúc Người Mù (Sing My Song 2016)

Cuộc sống là một món quà

Trước khi nói ra điều gì không tử tế. Hãy nghĩ đến những người không thể nói.

Trước khi phàn nàn về chồng hay vợ của mình. Hãy nghĩ đến những người cô đơn đang cầu nguyện để có được một người bạn đời.

Trước khi phàn nàn về cuộc sống. Hãy nghĩ đến những người không may mất sớm.

Trước khi phàn nàn về con cái. Hãy nghĩ đến những người đang ao ước có được một đứa con nhưng họ không thể vì căn bệnh hiếm muộn.

Trước khi phàn nàn về nhà cửa. Hãy nghĩ đến những người đang phải sống vất vưởng trên vỉa hè.

Trước khi rên rỉ về quãng đường mà bạn phải lái xe qua. Hãy nghĩ đến những người phải đi bộ với cùng khoảng cách như bạn.

Và khi bạn cảm thấy mệt mỏi hay than phiền về công việc của mình thì hãy nghĩ đến những người đang thất nghiệp, những người khuyết tật không thể đi làm và những người những người ao ước có được công việc như bạn.

Tuy nhiên trước khi lên án một ai đó. Hãy nhớ là tất cả chúng ta đều một lần phạm lỗi.

Và khi những suy nghĩ chán nản làm cho bạn thất vọng thì hãy luôn nở một nụ cười trên môi và cám ơn Thượng đế vì bạn vẫn đang sống.

Cuộc sống là một món quà, hãy tận hưởng.

Câu chuyện người mù trong bài Tin mừng hôm nay thật đẹp, vì anh mù đã nhận được một món quà vô giá - mắt anh được sáng. sau cuộc đối thoại với những nhà chức trách thời bấy giờ, anh đã bị trục xuất ra khỏi Hội đường, Đức Giêsu đã gặp anh và Người hỏi: "Anh có tin vào Con Người không?" Anh đáp: "Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin?" Đức Giêsu trả lời: "Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây." Anh nói: "Thưa Ngài, tôi tin." Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người. Đức Giêsu nói: "Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù!"

Lạy Chúa, trong tuần 4 Mùa Chay, Chúa cho con nhìn thấy tình thương và lòng thương xót của Chúa đối với ai tin vào Chúa, xin cho con biết nhìn thấy kỳ công Chúa tạo dựng là cho con người. Thế nhưng vẫn còn đó những người mùa đang cần Chúa cứu chữa, mù thân xác , mù tinh thần. Sẵn sàng làm ngơ trước bất công, bạo lực, trước những thế lực đen tối đang vây quanh cuộc sống nhân loại bởi gian dối và hận thù, Xin Chúa mở mắt cho chúng con.

Chúa Nhật thứ 4 Mùa Chay, năm A

Lời Chúa: 
 Ga 9,1-41
1Đi ngang qua, Đức Giêsu nhìn thấy một người mù từ thuở mới sinh. 2Các môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta?" 3Đức Giêsu trả lời: "Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng sở dĩ như thế là để thiên hạ nhìn thấy công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh. 4Chúng ta phải thực hiện công trình của Đấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng; đêm đến, không ai có thể làm việc được. 5Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian." 6Nói xong, Đức Giêsu nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù, 7rồi bảo anh ta: "Anh hãy đến hồ Silôác mà rửa" (Silôác có nghĩa là: người được sai phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được.

8Các người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói: "Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao?" 9Có người nói: "Chính hắn đó!" Kẻ khác lại rằng: "Không phải đâu! Nhưng là một đứa nào giống hắn đó thôi!" Còn anh ta thì quả quyết: "Chính tôi đây!" 10Người ta liền hỏi anh: "Vậy, làm sao mắt anh lại mở ra được như thế?" 11Anh ta trả lời: "Người tên là Giêsu đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, rồi bảo: "Anh hãy đến hồ Silôác mà rửa. Tôi đã đi, đã rửa và tôi nhìn thấy." 12Họ lại hỏi anh: "Ông ấy ở đâu?" Anh ta đáp: "Tôi không biết." 13Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những người Pharisêu. 14Nhưng ngày Đức Giêsu trộn chút bùn và làm cho mắt anh ta mở ra lại là ngày Sabát. 15Vậy, các người Pharisêu hỏi thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh trả lời: "Ông ấy lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy." 16Trong nhóm Pharisêu, người thì nói: "Ông ta không thể là người của Thiên Chúa được, vì không giữ ngày Sabát"; kẻ thì bảo: "Một người tội lỗi sao có thể làm được những dấu lạ như vậy?" Thế là họ đâm ra chia rẽ.17Họ lại hỏi người mù: "Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Người là một vị ngôn sứ!" 18Người Do Thái không tin là trước đây anh bị mù mà nay nhìn thấy được, nên đã gọi cha mẹ anh ta đến. 19Họ hỏi: "Anh này có phải là con ông bà không? Ông bà nói là anh bị mù từ khi mới sinh, vậy sao bây giờ anh lại nhìn thấy được?" 20Cha mẹ anh đáp: "Chúng tôi biết nó là con chúng tôi, nó bị mù từ khi mới sinh. 21Còn bây giờ làm sao nó thấy được, chúng tôi không biết, hoặc có ai đã mở mắt cho nó, chúng tôi cũng chẳng hay. Xin các ông cứ hỏi nó; nó đã khôn lớn rồi, nó có thể tự khai được." 22Cha mẹ anh nói thế vì sợ người Do Thái. Thật vậy, người Do Thái đã đồng lòng trục xuất khỏi hội đường kẻ nào dám tuyên xưng Đức Giêsu là Đấng Kitô. 23Vì thế, cha mẹ anh mới nói: "Nó đã khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó."

24Một lần nữa, họ gọi người trước đây bị mù đến và bảo: "Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa. Chúng ta đây, chúng ta biết ông ấy là người tội lỗi." 25Anh ta đáp: "Ông ấy có phải là người tội lỗi hay không, tôi không biết. Tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi bị mù mà nay tôi nhìn thấy được!" 26Họ mới nói với anh: "Ông ấy đã làm gì cho anh? Ông ấy đã mở mắt cho anh thế nào?" 27Anh trả lời: "Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông vẫn không chịu nghe. Tại sao các ông còn muốn nghe lại chuyện đó nữa? Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng?" 28Họ liền mắng nhiếc anh: "Có mày mới là môn đệ của ông ấy; còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của ông Môsê. 29Chúng ta biết rằng Thiên Chúa đã nói với ông Môsê; nhưng chúng ta không biết ông Giêsu ấy bởi đâu mà đến." 30Anh đáp: "Kể cũng lạ thật! Các ông không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà ông ấy lại là người đã mở mắt tôi! 31Chúng ta biết: Thiên Chúa không nhậm lời những kẻ tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhậm lời kẻ ấy. 32Xưa nay chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh. 33Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì." 34Họ đối lại: "Mày sinh ra tội lỗi ngập đầu, thế mà mày lại muốn làm thầy chúng ta ư?" Rồi họ trục xuất anh.

35 Đức Giêsu nghe nói họ đã trục xuất anh. Khi gặp lại anh, Người hỏi: "Anh có tin vào Con Người không?" 36Anh đáp: "Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin?" 37Đức Giêsu trả lời: "Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây." 38Anh nói: "Thưa Ngài, tôi tin." Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người. 39Đức Giêsu nói: "Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù!" 40Những người Pharisêu đang ở đó với Đức Giêsu nghe vậy, liền lên tiếng: "Thế ra cả chúng tôi cũng đui mù hay sao?" 41Đức Giêsu bảo họ: "Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: "Chúng tôi thấy", nên tội các ông vẫn còn!"

0 nhận xét:

Đăng nhận xét