Thứ Hai, 13 tháng 3, 2017


Cậu bé nọ học việc trong một tiệm sửa xe đạp. Một ngày, có người khách đem đến một chiếc xe đạp hư. Cậu không những sửa lại cho thật tốt, mà còn lau chùi cho chiếc xe cho sạch đẹp.

Những người học việc khác cười nhạo cậu bé dại dột, đã chẳng được thêm chút tiền công nào lại còn tốn sức.

Hai ngày sau, người khách trở lại, thấy chiếc xe đạp vừa tốt vừa đẹp như mới mua, liền đưa cậu bé về hãng của ông ta để làm việc với mức lương cao. ( sưu tầm)

Cậu bé trong câu chuyện đã làm việc với trách nhiệm và chu toàn từ việc nhỏ nhất, để rồi phần thưởng xứng đáng cho cậu bé đó chính là lòng tự trọng và được người khác tôn trọng.

"Thùng rỗng kêu to" câu nói của người xưa dành cho người lớn tiếng nói này nói nọ, thề thốt sẽ dốc hết sức để thực hiện một điều gì đó, nhưng chính họ lại bỏ dở giữa chừng. Điều quan trọng không phải là bạn nói những gì mà là bạn có làm được những gì mình nói không mà thôi.

Nói và làm là một khoảng cách rất ngắn từ cái miệng đến bàn tay, nhưng lại là một đoạn được quá xa khi chuyện đó không thực hiện được. Nói được mà không làm được người như vậy gọi là "nổ".

"Các Kinh sư và các người Pharisêu ngồi trên toà ông Môsê mà giảng dạy. Vậy, tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm." Chúa Giêsu dạy cho dân chúng và các môn đệ của Người phải biết chọn lựa, biết điều gì nên và không nên làm. Và Cháu cũng cho tô một lời cảnh báo: cẩn thận khi nói, khi giảng dạy. coi chừng tôi đang chất gánh nặng cho người khác, mà chính tôi lại là người không thể làm được.

Lời Chúa không phải dạy cho ai khác mà Lời Chúa dạy cho chính tôi, cho tôi biết soi vào Lời để sống sao cho sáng cho đời, soi vào lời để biết sám hối, trở về và trong cầu nguyện và chay tịnh.
Lạy Chúa giữa một xã hội hưởng thụ, sống cá nhân chủ nghĩa, thích quy về mình, thì Lời Chúa dạy con phải biết sống khiêm tốn, sống có trách nhiệm cẩn trong trong lời nói.

Thứ Ba tuần Thứ 2 Mùa Chay, năm A
Lời Chúa: 
 Mt 23,1-12
1Bấy giờ, Đức Giêsu nói với dân chúng và các môn đệ Người rằng: 2"Các Kinh sư và các người Pharisêu ngồi trên toà ông Môsê mà giảng dạy. 3Vậy, tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm. 4Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào. 5Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. 6Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, 7ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là "rápbi". 
 
8"Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là "rápbi", vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau. 9Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. 10Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Đức Kitô.
 
11Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. 12Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên.
 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét