Thứ Hai, 20 tháng 3, 2017

Khi nói đến "tha thứ", đối với bạn thì sao, riêng với tôi để được "tha thứ" và để "thứ tha" thì tôi phải biết tôi là ai? đã lầm lỗi như thế nào? và trên hết tôi phải có lòng có cần được "tha thứ" không để rồi khi người khác làm tôi tổn thương tôi mới có thể "thứ tha" 70 lần bảy được.

"Nhân vô thập toàn", không ai hoàn hảo cả. Đã khi còn là thân phận con người thì không ai không lỗi lầm, không vấp ngã, nhưng điều quan trọng là biết nhận ra "mình sai rồi" không tìm cách biện minh, thanh minh mà cần thái độ của người con thứ trong dụ ngôn "người Cha nhân hậu".

Khi được "tha thứ" thì cũng biết '" tha", ta không thể chấp nhận thái độ của "kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng." trong dụ ngôn Chúa dạy hôm nay.

Chỉ cần một chút cảm thông, một chút hiểu biết, một chút tình thì sẽ dễ dàng bỏ qua cho nhau. Người luôn để trong lòng mình những oán hận thì không thể sống bình an, khi tâm hồn mang hận thù thì như hồ nước không lúc nào phảng lặng. Còn người bị người khác gây ra hận thù thì cũng chẳng an bình,  không biết họ đang tìm cách trả thù như thế nào..., biết bao nhiêu câu chuyện đau buồn từ việc trả thù.

Trả thù là khuynh hướng nhân loại, tha thứ là hồng ân Thiên Chúa. Quan toà có thể không tha thứ cho tội nhân, nhưng Thiên Chúa luôn tha thứ cho người tội lỗi, nếu họ thực lòng ăn năn hối cải.

Tha thứ là việc vô cùng khó. Tha thứ vượt qua khả năng tự nhiên của con người, nhất là đối với người Việt Nam chúng ta "sống để bụng, chết đem theo". Câu nói đó cho thấy người Việt Nam giận dai, thù dai, nhớ dai những xúc phạm của người khác như thế nào. Cần phải tha thứ cho nhau. Thánh Phaolô đã khuyên bảo: "Phải đối xử tốt với nhau, phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Kitô" (Ep 4,32). Đức Phật cũng dạy lấy ơn trả oán chứ đừng lấy oán trả oán: Lấy oán trả oán, oán chập chùng. Lấy đức trả oán, oán tiêu tan.


Tôi mượn lời Kinh Hòa Bình (LM Từ Duyên) dâng lên Chúa lời nguyện cho thế giới, đất nước, gia đình và bản thân.

Khi tôi lầm lỡ, mới biết sớt chia với người lỡ lầm.
Khi tôi nghèo đói, tôi sẽ hiểu nỗi đau người lầm than.
Khi tôi gian nan mới biết sớt chia với người khốn cùng.
Khi tôi đau khổ, đời tôi mới biết cảm thông.

ĐK. Lạy Chúa ban yêu thương vào trái tim con.
Đã bao lần con đây hờ hững.
Lạy Chúa dạy con yêu thương, dạy con yêu thương.
Cho hòa bình sáng ngời muôn nơi.

Khi tôi buồn chán mới biết nỗi đau nơi người thất vọng.
Khi tôi mù lòa tôi sẽ hiểu bóng đêm và sợ hãi.
Khi tôi cô đơn, mới biết xót xa với người cô quạnh.
Khi tôi khát vọng, đời tôi thấm nỗi trầm luân.

Khi tôi quỵ ngã mới biết đỡ nâng những người xa đọa.
Khi tôi oà khóc tôi sẽ hiểu nước mắt sao buồn quá.
Khi tôi lang thang mới biết đắng cay với người không nhà.
Khi tôi đơn độc thì thương ai mất mẹ cha.

Lời Chúa: 
 Mt 18,21-35
21Bấy giờ, ông Phêrô đến gần Đức Giêsu mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?" 22Đức Giêsu đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy."
23Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. 24Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. 25Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ. 26Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết." 27Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. 28Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao!" 29Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh." 30Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. 31Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. 32Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, 33thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?" 34Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông.
35Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình."

0 nhận xét:

Đăng nhận xét