Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Chúa Nhật Tuần XXV Mùa Thường Niên - Năm C
Lời Chúa: 
 Lc 16, 1-13
1 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Một người phú hộ kia có một người quản lý, và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. 2 Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: 'Tôi nghe nói anh sao đó? Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay, anh không thể làm quản lý nữa'. 3 Người quản lý nghĩ thầm rằng: 'Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4 Tôi biết phải liệu thế nào, để khi mất chức quản lý, thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ'.
5 "Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: 'Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?' 6 Người ấy đáp: 'Một trăm thùng dầu'. Anh bảo người ấy rằng: 'Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại: năm mươi'. 7 Rồi anh hỏi người khác rằng: 'Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?' Người ấy đáp: 'Một trăm giạ lúa miến'. Anh bảo người ấy rằng: 'Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi'. 8 Và chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời này khi đối xử với đồng loại thì khôn khéo hơn con cái sự sáng.
9 "Phần Thầy, Thầy bảo các con: Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời.
10 "Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn. 11 Vậy nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con? 12 Và nếu các con không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho các con?
13 "Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó ghét chủ này và mến chủ kia; hoặc phục chủ này và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được".



Vẫn thường nghe người ta nghêu ngao: " Tiền là tiên là phật, là sức bật của tuổi trẻ, là sức khỏe của tuổi già, là cái đà của danh vọng, là cái lọng để che thân, là cái cân của công lý...."

Tại sao lại có những lời như thế về tiền? đúng là phải có lửa mới có khói, có sao người đời mới đặt câu chuyện của tiền như vậy.

Sáng nay tôi đặt câu hỏi với các học trò của tôi, "đối với bạn tiền được bạn đặt ở vị trí nào trong cuộc đời của bạn?" nhiều ý kiến được nêu ra : tiền phải là điều tiên quyết trong mọi vấn đề ví dụ: môn có việc làm phải có tiền đóng vào, chỗ làm ngon thì tiền nhiều, chỗ nhỏ thì tiền ít. Muốn đi học cũng phải có tiền, ngay cả 1 em bé đến tuổi đi nhà trẻ cũng phải có tiền, không có ai cho vô trường. Đau bệnh đến nhà thương không có tiền chẳng ai cứu chữa. Rồi ngay cả tình cũng tính bằng tiền, ai can đảm dám cưới một người không nghề nghiệp, không tiền bạc. Và ngày nay phần đông người ta đánh giá nhau qua hình thức bên ngoài: nhà cửa, xe cộ, ăn mặc. Đúng là tiền ơi là tiền.

Mở mắt ra là phải nghĩ đến đồng tiền, cho con bao nhiêu tiền ăn sáng, bao nhiêu tiền đổ xăng...., đối với các bà nội trợ thì mua gì, chọn gì cho vừa túi tiền mà lại an toàn thực phẩm, sức khỏe cho gia đình.

Vậy là tiền cả tất cả hay sao? cái giá phải trả cho nhưng đồng tiền bất chính là gì. Nếu ai đặt tiền là trên hết, trên cả tình người, cả gia đình, và cả chính bản thân mình thì liệu có hạnh phúc không.?

Cứ quan sát một người chết, tay họ nắm gì? chẳng có gì, chẳng đòi hỏi gì được, tiền đem theo toàn là tiền âm phủ.... của cải để cho ai? Con cái họ có biết sử dụng những già cha mẹ để lại cho hay là vì của cái đó mà anh em cáu xé nhau, ...

Khi đọc Lời Chúa hôm nay, sau khi kết câu chuyện người quản gia bất lương Chúa hướng ta đến đều quan trọng là "Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời." Tại sao phải là tiền của gian đối, phải chăng Chúa muốn nói đến tiền mà mỗi người làm ra dư thừa, ngoài nhu cầu của mình và gia đình, thì phải biết chia sẻ cho người khác, làm việc lành phúc đức để đến khi ra trước tòa Chúa thì không phải bị loại ngoài "Rồi Ðức Vua sẽ phán cùng những người ở bên trái rằng: "Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó.  Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn; Ta khát, các ngươi đã không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã không cho mặc; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm nom" ( Mt 25,41-43)
Muốn làm chủ được tiền bạc ta cần phải đặt Chúa lên trên tiền bạc, như Chúa nói: "Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được" Vì Chúa là Chúa, tiền là tiền. Biết đặt Chúa trên tiền bạc thì sẽ có tiền sống, đặt tiền trên Chúa thì sẽ chết vì tiền. Vì sao vậy? Vì khi ta biết tìm kiếm Chúa trước hết, biết dành thời giờ cầu nguyện, làm tất cả đều quy hướng về Chúa, luôn sống đức tin có Chúa và trung tín với những gì Chúa cho ta, khả năng, trí thức thì ta sẽ làm giàu trong Chúa trong tình yêu thương đồng loại, trong sẻ chia của cải ta có cho mọi người. 
Không thể sống bình an nếu đồng tiền ta đang cầm trong tay là đồng tiền bất chính. Đồng tiền của gian dối...
Lạy Chúa, xin cho con biết sử dùng tiền với tinh thần khó nghèo để Chúa luôn ở trong con và con trong Chúa

0 nhận xét:

Đăng nhận xét