Thứ Sáu Tuần XXXI Mùa Thường Niên
Lời Chúa:
Lc 16,1-8
1 Khi ấy, Chúa Giê-su nói với các môn đệ rằng: "Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: 'Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!' 3 Người quản gia liền nghĩ bụng: 'Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!'
5 "Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: 'Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?' 6 Người ấy đáp: 'Một trăm thùng dầu ô-liu.' Anh ta bảo: 'Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.' 7 Rồi anh ta hỏi người khác: 'Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?' Người ấy đáp: 'Một ngàn giạ lúa.' Anh ta bảo: 'Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.'
8 "Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại."
Một câu chuyện người quản gia cho tôi suy nghĩ về việc tôi quản lý tài sản Chúa trao cho tôi, Chúa cho tôi có thời gian để tôi biết thu tích cho kho tàng mai sau, tiền bạc của tôi đang sử dụng, tài năng Chúa ban cho tôi Chúa muốn tôi làm cho sinh hoa kết quả.
Lạy Chúa hôm nay con cảm thấy rất buồn, vì nhìn lại thời gian qua phải chăng con đã phung phí tài sản của Chúa dành cho con. Xin Chúa tha thứ cho con
0 nhận xét:
Đăng nhận xét