Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

Ông Cô-he-lét nói: "Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân. Lợi lộc gì đâu khi con người phải chịu đựng bao gian lao vất vả dưới ánh nắng mặt trời? Thế hệ này đi, thế hệ kia đến, nhưng trái đất mãi mãi trường tồn. Mặt trời mọc rồi lặn ; mặt trời vội vã ngả xuống nơi nó đã mọc lên. Gió thổi xuống phía nam, rồi xoay về phía bắc : gió xoay lui xoay tới rồi gió đi; gió trở qua trở lại lòng vòng. Mọi khúc sông đều xuôi ra biển, nhưng biển cũng chẳng đầy. Sông chảy tới đâu thì từ đó sông lại tiếp tục. Chuyện gì cũng nhàm chán, chẳng thể nói gì hơn. Mắt có nhìn bao nhiêu cũng chẳng thấy gì lạ, tai có nghe đến mấy cũng chẳng thấy gì mới.

Ðiều đã có, rồi ra sẽ có, chuyện đã làm, rồi lại sẽ làm ra:

dưới ánh mặt trời, nào có chi mới lạ?

Nếu có điều gì đáng cho người ta nói: "Coi đây, cái mới đây này!", thì điều ấy đã có trước chúng ta từ bao thế hệ rồi. Chẳng ai còn nhớ đến người xưa, và đối với những người đến sau thì cũng thế ; các thế hệ mai sau sẽ chẳng còn nhớ đến họ. (Gv1,2-11)

Trong những ngày cuối năm Phụng vụ tôi dành nhiều thời gian để suy nghiệm về cuộc đời, khi đọc bài Giảng Viên nói về sự qua đi, tất cả rồi sẽ qua đi, mọi danh hoa phú quý đời này rồi sẽ qua đi, mấy ai còn nhớ đến tôi khi tôi nằm xuống.

Tất cả những gì tôi đang chiêm ngắm kỳ quan trên thế giới, vẻ đẹp quanh tôi rồi cũng qua đi, mọi công trình xây dựng trên thế giới dù đẹp thế nào, kiên cố thế nào cũng có ngày sụp đổ, chỉ cần 1 cơn động đất, 1 cơn sóng hay bão táp làm cho không còn hòn đá nào trên hòn đá nào.

Vậy sao tôi lại lay hoay mãi mê đi tìm chỗ đứng chỗ ngỗi nơi tạm bợ đời này, thu vén cho mình những của cải chóng qua, Điều tôi phải đi tìm đó là tình yêu, bác ái và và sự bình an cho mọi người đang cùng chung sống với tôi.

Lạy Chúa xin cho con biết nhìn thấy Chúa qua mọi kỳ công của Chúa quanh con, cho con ý thức hơn để biết cuộc đời này không có gì bền vững, chỉ còn lại tình yêu, bác ái và sự phó thác cuộc đời trong tay Chúa.

Thứ Ba Tuần XXXIV Mùa Thường Niên
Lời Chúa: 
 Lc 21,5-11
Nhân có mấy người nói về Đền thờ được trang hoàng bằng những viên đá đẹp và những đồ dâng cúng, Chúa Giêsu bảo: "Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào." Họ hỏi Người: "Thưa Thầy, vậy bao giờ các sự việc đó sẽ xảy ra, và khi sắp xảy ra, thì có điềm gì báo trước?" Đức Giêsu đáp: "Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt, vì sẽ có nhiều người mạo danh Thầy đến nói rằng: "Chính ta đây", và: "Thời kỳ đã đến gần"; anh em chớ có theo họ. Khi anh em nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải là chung cục ngay đâu". 10 Rồi Người nói tiếp: "Dân này sẽ nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ. 11 Sẽ có những trận động đất lớn, và nhiều nơi sẽ có ôn dịch và đói kém; sẽ có những hiện tượng kinh khủng và điềm lạ lớn lao từ trời xuất hiện.”

0 nhận xét:

Đăng nhận xét