Thứ Năm Tuần XXXI Mùa Thường Niên
Lời Chúa:
Lc 15,1-10
1 Khi ấy, tất cả các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng. 2 Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: "Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng." 3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này:
4 "Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất? 5 Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. 6 Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: 'Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.' 7 Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.
8 "Hoặc người phụ nữ nào có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được? 9 Tìm được rồi, bà ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: 'Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng quan tôi đã đánh mất.' 10 Cũng thế, tôi nói cho các ông hay: giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối."
1>99 (một lớn hơn 99) nghe có gì đó phi lý nhưng lạ rất có lý, phi lý vì làm gì có thể chấp nhận được trong tính toán, nhưng lại có lý khi ta nhìn kết quả dưới cái nhìn của bài tin mừng hôm nay. Khi người chăn chiên để 1 con đi lạc, ông đã để lại 99 con mà đi tìm con chiên lạc. Một sự đánh đổi quá lớn mà nếu ngồi tính toán thì thấy rõ ràng ông đã coi 1 con chiên đi lạ hơn 99 con ngoan nguỳ đàn đi theo đàn.
Tất nhiên dụ ngôn là có ý dạy ta một bài học nào đó, một bài học để cho tôi, cho bạn suy gẫm, dẫu rắng thật tế có khi không phải vậy, nhưng đó là một lòng khao khát tìm kiếm, khắc khoải chờ mong.
Tôi tự hỏi mình là 1 con chiên đi lạc hay là 1 trong 99 con ngoan nguỳ, mà tôi cũng có những suy tư tại sao 99 con lạc để 1 con đi lạc chứ? Cũng không khó trả lời lắm vì trong một tập thể vẫn có một ai đó bị tẩy chay rồi mặc cảm, cô đơn Câu chuyện "tẩy chay nỗi ám ảnh của học sinh" http://tuoitre.vn/tin/giao-duc/cau-chuyen-giao-duc/20141022/tay-chay-noi-am-anh-cua-hoc-sinh/661255.html
Đọc bài này tôi nghĩ ngay đến con chiên đi lạc có phải là tôi không? 99 con con lại có phải là tôi không. Suy nghĩ để trả lời tôi cần hồn tâm thật nhiều, cầu nguyện thật nhiều để tôi nhìn thấy tôi, tôi nhìn thấy người.
Lạy Chúa xin cho con ơn sám hối, cho con biết con là ai, xin cho con ơn sám hối để con nhìn thầy sự lầm lỗi trong con mà trở về với Chúa, Chúa ơi có thể con vẫn là 1 trong 99 con trong đàn nhưng lòng con lại đi hoang đi lạc xin cho con trở về và trở về mỗi ngày.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét