Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

Làm hòa, trong cuộc sống không ai không có những lúc giận dữ khi ai đó làm một việc gây tổn hại danh dự , tinh thần kể cả vật chất. Và cũng không ai đã hơn một lần làm người khác tức giận hay tổn hại đến danh dự và vật chất. Sống là cần có lòng tha thứ, biết làm hòa với người khác và với chính mình.

Cuộc sống mà lúc nào cũng mang trong mình sự tức giận, ôi! một cuộc sống của hỏa ngục và có nguy hại đến người khác và cả chính mình. Câu chuyện sau đây tôi tình cờ đọc được, xin được chia sẻ với mọi người:

Có một người phụ nữ mỗi lần làm bánh cho gia đình, bà đều làm nhiều hơn một cái và đặt ở cửa sổ để người nào đói khát đi qua có thể lấy ăn. Dần dà, bà phát hiện ra, hàng ngày, người đến lấy bánh đều là một ông lão gù lưng.

Ông lão gù lưng này, mỗi lần lấy bánh xong không những không cảm ơn mà còn lầm bầm làu bàu một câu: “Làm việc ác – lưu ở bên mình, làm việc thiện – trở về bên mình”. Nhưng người phụ nữ ấy chưa bao giờ hiểu được ý nghĩa của câu nói này.

Cứ như vậy, ngày này qua ngày khác, ông lão gù lưng đều đến bên cửa sổ nhà bà, lấy bánh và lầm bầm câu nói đó rồi rời đi không một lời cảm ơn.

Thái độ của ông lão khiến cho người phụ nữ này có chút căm tức:

“Ngay cả một câu cảm ơn cũng không có!”
Đồng thời bà cũng cảm thấy khó hiểu:

“Ông lão gù lưng này ngày nào cũng nói một câu nói đó, rốt cuộc là có ý nghĩa gì?”

Thế rồi đến một ngày, người phụ nữ này quyết tâm loại trừ ông lão gù lưng kia để không còn phải nghe câu nói khó chịu ấy nữa, bà nghĩ:

“Xem ra ta phải triệt để trừ bỏ ông lão này mới được…”
Thế là, bà liền cho thuốc độc vào bên trong bánh.

Nhưng ngay khi bà cầm chiếc bánh chứa độc để lên cửa sổ, tay bà bắt đầu run rẩy.

“Mình đang làm gì đây?”

Bà đột nhiên bừng tỉnh và lập tức đem chiếc bánh ném vào lửa thiêu hủy đi. Rồi, bà lại làm một chiếc bánh khác như thường lệ và đặt ngoài cửa sổ.

Ông lão gù lưng lại đến lấy chiếc bánh và lại như mọi ngày lầm bầm câu nói đó mà không biết rằng người phụ nữ kia đang rất buồn bực trong lòng.

Kỳ thật, mỗi lần người phụ nữ mang bánh để ngoài cửa sổ, bà đều phát một tâm cầu nguyện cho người con trai đang mưu sinh ở phương xa. Con trai bà đi làm ăn đã mấy tháng nay mà không hề có tin tức gì về nhà. Bà lo lắng nên cầu nguyện cho người con trai được bình an vô sự, sớm trở về nhà.

Thế rồi, vào đúng buổi tối hôm đó, bà nghe thấy tiếng gõ cửa, điều bà luôn mong chờ đã xảy ra, đó chính là con trai của bà đã trở về.

Bà nhìn thấy con trai mình, quần áo rách rưới, thân thể gầy gò, có vẻ như anh ta đã đói bụng trong một thời gian dài rồi.

Bà vội vàng nói:

“Con chờ mẹ lát, mẹ đi lấy đồ ăn cho con ngay đây!”
Người con trai liền kể:

“Mẹ! Con có thể đứng ở đây đã là một kỳ tích rồi! Lúc ở cách nhà một đoạn xa xa, con đã đói khát đến mức không thể đi nổi và ngã vật xuống ven đường. Lúc này, một ông lão lưng gù đi ngang qua, con đã cầu xin ông ấy cho con một chút đồ ăn, dù là một miếng bánh vụn cũng tốt. Nhưng mẹ biết không? Ông ấy đã đưa cho con nguyên một chiếc bánh thơm ngon đấy! Ông ấy còn nói rằng: “Đây là đồ ăn hàng ngày của ta, nhưng hôm nay ta cho cháu, bởi vì cháu cần nó hơn!”

Nghe đến đây, sắc mặt người mẹ trắng bệch! Bà dựa người vào tường và vịn tay vào cánh cửa, không nói được lời nào…

Cuối cùng thì bà cũng đã hiểu ra ý nghĩa của câu nói mà ông lão lưng gù kia vẫn nói.

Nguồn sưu tầm


Khi đọc câu chuyện trên, tôi được soi sáng bởi Lời Chúa: "Nếu con đang dâng của lễ nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh em đang có điều bất bình với con, thì con hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ. Hãy liệu làm hoà với kẻ thù ngay lúc còn đi dọc đường với nó, kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà, quan toà lại trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống ngục. Ta bảo thật cho con biết: Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng xu cuối cùng!"

Nghĩ tốt và làm điều tốt cho người khác chính là làm điều tốt cho chính mình, và luôn khắc ghi lời Chúa dạy 'Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng xu cuối cùng!".

Mỗi tối nhìn lại từng việc làm, lời nói và các mối tương quan, nếu làm gì gây hại cho người khác, tôi nhanh chóng xin lỗi, và thanh luyện chính suy nghĩ để có cái nhìn tích cực về người khác, về nhưng sự kiện xảy ra.

Lạy Chúa con xin cảm ơn Chúa, vì chính lời Chúa nhắc nhở con cuộc sống trên trần thế này con sống làm sao thì cuộc sống mai sau của con sẽ được hưởng phúc hay là án phạt là tùy vào đời sống và các tương quan giữa con với người khác, giữa con với mọi tạo vật mà Chúa đã dựng nên cho con.


Thứ Năm tuần X mùa Thường Niên
Lời Chúa: 
 Mt 5,20-26
20 Khi ấy,  Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu các con không công chính hơn các luật sĩ và biệt phái, thì các con chẳng được vào Nước Trời đâu. 21 "Các con đã nghe dạy người xưa rằng: 'Không được giết người. Ai giết người, sẽ bị luận phạt nơi toà án'. 22 Còn Thầy, Thầy sẽ bảo các con: Bất cứ ai phẫn nộ với anh em mình, thì sẽ bị toà án luận phạt. Ai bảo anh em là "ngốc", thì bị phạt trước công nghị. Ai rủa anh em là "khùng", thì sẽ bị vạ lửa địa ngục. 23 Nếu con đang dâng của lễ nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh em đang có điều bất bình với con, 24 thì con hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ. 25 Hãy liệu làm hoà với kẻ thù ngay lúc còn đi dọc đường với nó, kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà, quan toà lại trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống ngục. 26 Ta bảo thật cho con biết: Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng xu cuối cùng!"

0 nhận xét:

Đăng nhận xét