Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Thứ Tư Tuần XXVIII Mùa Thường Niên - Năm lẻ
Lời Chúa: 
 Lc 11,42-46
42 Khi ấy, Chúa Giê-su nói: "Khốn cho các người, hỡi các người Pha-ri-sêu! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương, và đủ thứ rau cỏ, mà xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa. Các điều này phải làm, mà các điều kia cũng không được bỏ. 43 Khốn cho các người, hỡi các người Pha-ri-sêu! Các người thích ngồi ghế đầu trong hội đường, thích được người ta chào hỏi ở nơi công cộng. 44 Khốn cho các người ! Các người như mồ mả không có gì làm dấu, người ta giẫm lên mà không hay."
45 Một người trong số các nhà thông luật lên tiếng nói: "Thưa Thầy, Thầy nói như vậy là nhục mạ cả chúng tôi nữa!" 46 Chúa Giê-su nói: "Khốn cho cả các người nữa, hỡi các nhà thông luật! Các người chất trên vai kẻ khác những gánh nặng không thể gánh nổi, còn chính các người, thì dù một ngón tay cũng không động vào."
Tiếp tục lắng nghe Chúa rày la, khiển trách, mà thấy càng ngày càng nặng lời. Nhưng mà cũng phải nghe thôi: nghe để sửa, để chỉnh đốn đời sống.

Trong quan hệ, công việc, lắm khi mình khe khắc với người khác mà lại thoải mái với mình. Áp đặt người khác làm theo mình, bóp chết sáng tạo, ý tưởng cá vị của những người cộng tác với mình. Cái gì của mình cũng hay, cũng đúng, con người khác thì mình cho là ngu dốt, chậm hiểu, chậm tiêu. Để rồi chồng chất gánh nặng cho người khác, ra những luật lệ sao cho tiện việc của mình. Chi li từng centimet. Như các người Pharisiêu năm xưa, nhưng thứ lí tí thì nộp thuế cho đầy đủ, mà không sống công bình và lòng yêu mến. Điều đó Chúa cho nói "Khốn"

Rồi Chúa lại tiếp tục khiển trách lên đến cao trào khi nói: "Khốn cho các người ! Các người như mồ mả không có gì làm dấu, người ta giẫm lên mà không hay." Lạy Chúa nghe Chúa khiển trách mà con sợ quá đi thôi

Đến khi một nhà thông luật lên tiếng cho rằng Chúa sỉ nhục các ông ấy. Nhưng Chúa đâu có tha tiếp tục cho một bài nữa: "Khốn cho cả các người nữa, hỡi các nhà thông luật! Các người chất trên vai kẻ khác những gánh nặng không thể gánh nổi, còn chính các người, thì dù một ngón tay cũng không động vào." À mà điều này thì con cũng có đó Chúa ơi. Nói nhiều làm ít. Bắt người ta phải thế này, thế kia, phải sống như vậy, phải, phải.... nhưng con có "phải" không? đôi khi con lại miễn trừ cho mình việc này việc kia.

Lạy Chúa, con đã hiểu, đã nghe. và con cũng sợ lắm, cũng nhận ra thân phận và con người thật của con. Ôi Lạy Chúa xin con biết con và biết Chúa. Biết quan tâm và yêu thương tha nhân, biết nhìn nhận người khác với nhưng gì họ có. Tất cả để vinh danh Chúa.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét