Thứ Năm Tuần XXIX Mùa Thường Niên - Năm lẻ
Lời Chúa:
Lc 12,54-59
54 Khi ấy, Chúa Giê-su nói với đám đông rằng : "Khi các người thấy mây kéo lên ở phía tây, các người nói ngay : ' Mưa đến nơi rồi ', và xảy ra đúng như vậy. 55 Khi thấy gió nồm thổi, các người nói : ' Trời sẽ oi bức ', và xảy ra đúng như vậy. 56 Những kẻ đạo đức giả kia, cảnh sắc đất trời, thì các người biết nhận xét, còn thời đại này, sao các người lại không biết nhận xét ?
57 "Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải ? 58 Thật vậy, khi anh đi cùng đối phương ra toà, thì dọc đường hãy cố gắng giải quyết với người ấy cho xong, kẻo người ấy lôi anh đến quan toà, quan toà lại nộp anh cho thừa phát lại, và thừa phát lại tống anh vào ngục. 59 Tôi bảo cho anh biết : anh sẽ không ra khỏi đó trước khi trả hết đồng kẽm cuối cùng."
Làm hòa với nhau đó là đề tài chính mà hôm nay Chúa muốn nói với tôi: "Thật vậy, khi anh đi cùng đối phương ra toà, thì dọc đường hãy cố gắng giải quyết với người ấy cho xong, kẻo người ấy lôi anh đến quan toà, quan toà lại nộp anh cho thừa phát lại, và thừa phát lại tống anh vào ngục". Thật không phải dễ chút nào!
Ngày hôm qua có người đến tâm sự với tôi, anh ấy đã bị sếp xúc phạm trước mặt nhân viên với những lời lẽ gây nên cái sốc lớn tâm tâm trí anh ấy. Anh vẫn biết lúc sếp nóng thì không kiềm, không kiểm soát được lời nói, nhưng anh ấy cảm thấy bị xúc phạm nặng nề, lỗi không phải của anh ấy. Nhưng sếp không biết được anh ấy đang giận và buồn lắm. Tôi khuyên anh ấy hãy đi cầu nguyện, thinh lặng, đừng nói gì, đừng phản ứng gì, vì sẽ dẫn đến những bất hòa thêm. Khi nhìn lên thập giá Chúa chịu treo trên đó. Chúa im lặng, Chúa không nói gì, và sau đó là sự Phục Sinh của Chúa chứng tỏ sự thật và chân lý, và tôi tiếp tục cầu nguyện cho anh ấy. Và sáng nay suy gẫm bài Tin mừng với câu nhắc nhở của Chúa: "Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải", giúp tôi phải tự xét mình trước mọi việc, biết kiềm hãm sự tức giận, tôn trọng người khác qua lời nói, để đừng là tổn thương đến người đối diện.
Lạy Chúa, "anh sẽ không ra khỏi đó trước khi trả hết đồng kẽm cuối cùng", vâng, đồng kẽm ấy là đức ái mà mỗi ngày con đối xử với anh chị em con, những người cùng làm việc với con. Xin cho con luôn ý thức ngày phán xét của Chúa dành cho con là Đức Ái Hoàn Hảo, Chúa ơi hãy gìn giữ môi miệng, mọi cử chỉ, hành động của con để con cứu linh hồn con và linh hồn cả thế giới này.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét