Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2017

Trong cuốn sách Go Down to the Potter’s House của Donagh O’Shea, ông có một câu chuyện về một ông vua có hai hoạ sĩ trong triều là hai đối thủ gay gắt. Một ngày nọ, nhà vua nói: “Trẫm quyết định một lần này cho xong để biết ai trong hai khanh là hoạ sĩ giỏi nhất. Hai khanh phải vẽ cùng một đề tài và như vậy, trẫm sẽ ở giữa để phán xét. Và đề tài là bình an”.

Hai người hoạ sĩ đồng ý, và một tuần sau trở lại với các bức tranh của họ.


Hoạ sĩ thứ nhất giới thiệu bức tranh của mình. Nó cho thấy một phong cảnh thơ mộng với những ngọn đồi đều đặn kề bên nhau và một mặt hồ không gợn sóng. Toàn bộ phong cảnh nói lên sự hài lòng, bình an, tĩnh lặng. Tuy nhiên, khi nhà vua nhìn vào bức tranh, ngài không thể giữ cho mình khỏi ngáp. Rồi quay lại hoạ sĩ, ngài nói; “Bức tranh của khanh đẹp, nhưng nó làm ta buồn ngủ”.

Kế đó, hoạ sĩ thứ hai đã trình bày công trình của mình. Nó cho thấy một thác nước chảy ầm ầm. Lối vẽ hiện thực làm cho người ta như nghe thấy tiếng gầm của nước khi va vào các tảng đá ở bên dưới hàng trăm thước.

“Nhưng đây không phải là một cảnh bình an như trẫm đã ra lệnh”, nhà vua tức giận nói. Hoạ sĩ không đáp lại nhưng xin nhà vua tiếp tục xem. Rồi nhà vua nhận ra một chi tiết mà trước đó ngài không để ý: ở giữa các tảng đá bên dưới thác nước, có một bụi cây mọc lên với một tổ chim trên cành. Khi nhìn kỹ, nhà vua thấy có một con chim trong tổ: một con se sẻ đang ấp trứng, đôi mắt lim dim. Nó đang chờ các con nó được sinh ra, một hình ảnh bình an hoàn hảo.


Nhà vua rất thích thú khi nhìn vào điều đó. Quay lại người hoạ sĩ thứ hai, ngài nói: “Trẫm rất thích bức tranh khanh đã chuyển tải một điều rất quan trọng về bình an, đó là có thể sống trong bình an cả khi ở giữa cảnh ồn ào hỗn loạn của đời sống”.


Bình an, là lời chúc khi chúng ta gặp nhau, chào nhau một ngày mới. Bình an không khó tìm nhưng cũng không dễ kiếm. Bình an không tự đến và cũng không tự rời xa ta. Gia đình bình an là không có "chén, dĩa bay", không có chiến tranh lạnh, không có bạo lực... Ngược lại, là bất an.

Cuộc sống bình an thì con người mới có niềm vui và hạnh phúc, thế nhưng chỉ là bình an bên ngoài thì chưa đủ, mà cần phải có một tâm hồn bình an, nội tâm phải bình an. Người bình an thì đem đến cho người bên cạnh được an bình. Người bình an thì mới làm cho cuộc sống thêm vui tươi phấn khởi.
Sống trong bất an sẽ bị trầm cảm, vì thế ta cần tập sống có niềm tin vào cuộc sống , niềm tin vào chính mình, niềm tin vào bạn bè, biết loại bỏ những gì làm cho ta bất an, những lời phê bình, chỉ trích, những thất bại cũng là điều dễ dẫn ta đến mất ăn mất ngủ, vì thế cần phải mở rộng lòng và ra khỏi chính nỗi sợ hãi thì ta mới có được bước chân hân hoan đi vào cuộc đời một cách nhẹ nhàng.


Câu chuyện Thầy Giêsu bị bắt, bị giết là cho các môn sinh sợ hãi, nỗi sợ làm cho các ông thu mình vào trong một căn phòng, đóng kín cửa vì sợ người Dothái. Thế nhưng khi Thầy Giêsu Phục Sinh với lời chúc "Bình an cho anh em! ",Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa.Sự bình an và ui mừng đã đánh tan nỗi sợ hãi là làm cho các ông bừng tỉnh.

Nhận lãnh bình an và niềm vui từ Chúa Phục Sinh các ông được mời gọi ra đi, nhận một sứ mạng mới, đem lòng thương xót của Chúa cho những tâm hồn đang bất an do tội lỗi, đo đau khổ.

Lúc Chúa hiện đến lại không có Tôma, nên khi về nghe kể ông đã không tin, ông đòi một sự kiểm chứng "Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin."

Và tám ngày sau Chúa lại hiện ra lần nữa vào hướng về phía Tôma "Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin." Ông Tôma thưa Người: "Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con! Đức Giê-su bảo: "Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin! .

Có thể nói Tôma là người cứng lòng tin, nhưng như thế thì thật là oan cho ông, ông chỉ muốn nhìn thấy chính những vết thương của thầy, vết thương đã trở thành vết thẹo, vết thẹo của tình yêu và lòng thương xót. Đức Tin của Tôma không chỉ là đức tin phát xuất từ con tim, mà đức tin phát xuất từ lý trí, niềm tin có cơ sở, để ngày hôm này ta có thêm một mối phúc "Phúc thay những người không thấy mà tin!"

Chúa Nhật tuần 2 Phục Sinh, là lời mời gọi mọi người biết thươg xót nhau để được hưởng sự thương xót và bình an của Chúa. Xin Chúa nhìn đến những người, những nơi đang bị chiến tranh, xung đột, bạo lực và bất công, xin cho những người lãnh đạo các quốc gia biết thương dân, biết tìm sự bình an và hào bình cho đất nước.

Để làm gì để có được cuộc sống bi
Chúa Nhật Thứ II Phục Sinh
Lời Chúa: 
 Ga 20,19-31
19Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do thái. Đức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em! " 20Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. 21Người lại nói với các ông: "Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em." 22Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. 23Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ." 24Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tôma, cũng gọi là Điđymô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến.25Các môn đệ khác nói với ông: "Chúng tôi đã được thấy Chúa!" Ông Tô-ma đáp: "Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin." 26Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em." 27Rồi Người bảo ông Tôma: "Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin." 28Ông Tôma thưa Người: "Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con! " 29Đức Giê-su bảo: "Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin! "30Đức Giê-su đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này. 31Còn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giêsu là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh Người.
(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét