Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2018

Chia gia tài, phải chăng đây là câu chuyện đâu đầu của nhiều gia đình, thời nào của vậy, xưa cũng như nay.

Câu chuyện Bà Laurie Graham quyết định rằng, con cái bà sẽ không nhận được tài sản thừa kế sau khi bà qua đời. Bà tin rằng, điều đó sẽ giúp các con bà tránh khỏi những xung đột không mong muốn xoay quanh chuyện tiền bạc.


Câu chuyện có người trong đám đông đến nhờ Đức Giê-su bảo anh của người này chia gia tài cho anh ta, nhưng Chúa Giê-su đã hỏi ngược lại anh này: "Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?" Và Người nói với họ: "Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu."

Chúa đã dạy cho anh ta một bài học về của cả ở đời này: "Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi,mới nghĩ bụng rằng: "Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu! Rồi ông ta tự bảo: "Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã! Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: "Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai? Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó."

Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng gọi những kẻ giàu có là ngu dại. Cái ngu dại của người phú hộ trong dụ ngôn là không thể nhìn xa hơn cái kho lẫm mà ông tự xây cất để giam hãm mình vào; cái ngu dại của ông là không biết mình có đem được của cải nào sau khi chết hay không?

Cuộc sống mai sau mới là đích đến, cuộc sống hiện tại có thể là một cạm bẫy. Những giành giựt mưu sinh có thể biến chúng ta thành kẻ ngu dại, chỉ nhìn thấy chén cơm manh áo mà quên đi ý nghĩa và cùng đích của cuộc sống. “Cái khó không những bó cái khôn,” mà còn trói buộc lòng quảng đại của chúng ta.

Lạy Chúa xin cho con được ơn khôn ngoan của Chúa, để con biết phân định đây là cái ảo, đâu là giá trị thật của một đời người. Xin cho con biết vui đón nhận những gì con đang có: sức khỏe, tài năng và ngay cả những lúc bệnh tật, đau khổ. Con vẫn luôn ca ngợi Chúa vì mọi sự sẽ qua đi và qua đi rất nhanh.


Thứ Hai tuần XXIX thường niên

Lời Chúa: 
 Lc 12,13-21

13Có người trong đám đông nói với Đức Giêsu rằng: "Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi." 14Người đáp: "Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?" 15Và Người nói với họ: "Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu." 16 Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này: "Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi,17mới nghĩ bụng rằng: "Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu! 18Rồi ông ta tự bảo: "Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. 19Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã! 20Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: "Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai? 21Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó."

0 nhận xét:

Đăng nhận xét