Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016

Đêm nhạc Đôi bàn tay thắp lửa diễn ra vào tối 16/1 tại Hà Nội. Liveshow do đồng nghiệp, bạn bè của Trần Lập tổ chức, nhằm giúp đỡ anh vượt qua cơn bạo bệnh cũng như nâng cao nhận thức của cộng đồng về căn bệnh ung thư ở Việt Nam. Đó chính là nội dung bài viết về Liveshow đã diễn ra rất thành công. Nghe hai ca khúc trong 4 ca khúc Trần Lập hát: Mắt đen, Tiếng gọi, (Mắt đen, Tiếng gọi, Tâm hồn của đá và Đôi bàn tay), tôi cảm thấy đúng như chủ để đêm nhạc, giọng hát , ánh mắt và diễn xuất của Trần Lập thật có lửa. Ngọn lửa đã được thắp lên từ những đôi bàn tay của đồng nghiệp, của khán giả đặc biệt của người vợ, anh đã chia sẻ "Mọi người có thể thấy tôi mạnh mẽ ở đâu đó nhưng thực sự người bền gan và bản lĩnh nhất lại chính là người bạn đời của tôi. Cô ấy mới là một chiến binh thực thụ. Đây không phải bài hát tôi sáng tác về vợ nhưng hôm nay tôi sẽ hát để tặng cô ấy".

Đêm nhạc đầy tính nhân văn và tình người, khi biết Trần Lập bị ung thư, bạn bè của anh trong đó có Nghệ sĩ kịch câm Phạm Tiến Dũng - chủ nhiệm của chương trình Đôi bàn tay thắp lửa - cho biết: "Lúc nghe Lập bị bệnh, tôi đã nói chuyện với bác sĩ và ê-kíp mổ. Tôi biết mình sẽ phải thực hiện đêm nhạc lần này để cứu em. Ban đầu, Lập cũng không đồng ý để anh em giúp đỡ mình. Cậu ấy một mực nói rằng số tiền có được nên dùng để cứu những người khác. Nhưng tôi đã nói với nó rằng: 'Muốn cứu ai thì cứu, nhưng bọn anh phải cứu mày trước đã'. Trần Lập là như thế, luôn hướng về xã hội. Đến số tiền các nghệ sĩ quyên góp được ở một show diễn trong TP HCM để chữa bệnh, cậu ấy còn chia sẻ cho học trò cũ Kim Loan".

Đáp lại sự quan tâm của mọi người, anh đã chia sẻ: "Các bạn đừng ngạc nhiên nếu thấy tôi phải ngồi xe lăn khi biểu diễn trong liveshow. Tôi nghĩ mình vẫn có thể hát tốt. Tôi nghĩ mình có thể vượt qua được những đau đớn nhờ nỗ lực của bản thân cũng như khao khát được cống hiến".

Cuộc sống ngày nay rất cần những con người và những tấm lòng biết quan tâm, biết sẻ chia như vậy, nói như Trần Lập: "Cuộc đời là một chuyến đi dài. Trong chuyến đi ấy, đôi lúc chúng ta sẽ được đưa vào những bước ngoặt, mọi thứ có thể trở nên khó khăn hơn. Nhưng những nguồn động viên của mọi người sẽ giúp tôi có thêm động lực để cố gắng sống tốt và lạc quan hơn nữa".

Ước gì qua Đêm nhạc Đôi bàn tay thắp lửa này những người đang mang căn bệnh ung thư cảm thấy được lạc quan hơn, và được nhiều người quan tâm giúp đỡ sẻ chia nỗi đau tinh thần và thể xác, và cầu xin cho những người đang sử dụng hóa chất độc hại trong thực phẩm, trong trồng trọt được ơn hoán cải để làm cho môi trường sống được sạch hơn.

Quan tâm đến nhu cầu của người xung quanh, đến môi trường sống, phải là một nghệ thuật, phải tập luyện và hi sinh. Câu chuyện tiệc cưới Cana tại xứ Ga-li-lê-a cách đây hơn hai ngàn năm đã được Thánh sử Gioan ghi lại, là một cầu chuyện tuy xưa nhưng lại rất gần, rất hợp trong mọi thời đại.

Chuyện đi ăn cưới, được mời thì đến chúc mừng đôi tân hôn, dự tiệc rồi về. ai đâu để ý đến gia chủ còn gì hết gì? Đối với người Do-thái thời Chúa Giêsu tiệc cưới kéo dài hơn một ngày, lễ cưới chính thức cử hành vào buổi xế chiều sau khi dự tiệc. Sau buổi tiệc, đôi tân hôn được đưa về nhà mới. Bấy giờ trời đã tối, họ được đưa đi qua các con đường càng dài càng tốt để có thể gặp được nhiều người chúc mừng. Vợ chồng mới cưới không đi hưởng tuần trăng mật. Họ ở tại nhà, mở cửa suốt tuần để tiếp khách. Họ đội vương miện và mặc y phục hôn lễ. Nếu suốt đời người ta phải sống cơ cực vất vả, thì được một tuần tiệc tùng, vui vẻ, quả thực là cơ hội vô cùng đặc biệt trong đời người. Như vậy, theo tập tục Do Thái, đám cưới kéo dài suốt bảy ngày. Thế nên chuyện hết rượu là thật là xấu hổ cho gia chủ.

Mẹ Maria đã nhìn thấy chuyện đó, Mẹ biết Chúa Giêsu, con mẹ là người có thể cứu vãn được tình thế éo le này, Mẹ đã nói với Người: "Họ hết rượu rồi". sau đó mẹ lại nói với những người giúp việc: "Hễ Người bảo gì, thì phải làm theo". Họ đã vâng lời Chúa Giê-su để từ 6 chum nước lã trở thành 6 chum rượu ngon.

Qua những hình ảnh đẹp trong Đêm nhạc Đôi bàn tay thắp lửa diễn và qua Lời Chúa hôm nay, tôi đọc ra sứ điệp Chúa muốn nói với tôi và tôi nghĩ cũng muốn nói với mọi người, cuộc sống cần có sự quan tâm, hi sinh cho nhau, nâng đỡ nhau để cùng chung tay xây dựng một thế giới được bình an, niềm vui và hạnh phúc. Hãy đến với Mẹ Maria để qua Mẹ những gì chưa tốt sẽ tốt hơn, để can đảm vượt qua những khó khăn, đau khổ.

Lòng thương xót Chúa đã thực hiện nơi tiệc cưới Cana sẽ tiếp tục được Chúa thực hiện nơi từng gia đình, từng quốc gia khi chúng ta biết năm tay nhau chung xây sự bình an, công lý và hòa bình. 

Theo Hãng thông tấn nhà nước Syria SANA ngày 16-1 dẫn lời các cư dân tại TP phía đông Deir Ezzor cho biết "khoảng 300 thường dân" đã thiệt mạng trong một cuộc tấn công mới nhất của IS. Nhờ lời chuyển cầu của Mẹ xin cho đất nước Syria, cho những người dân được sống trong hòa bình.
(dữ liệu trong bài lấy từ nguồn: vnexpress.net)

Chúa Nhật Tuần II Mùa Thường Niên - Năm C
Lời Chúa: 
 Ga 2,1-12
1 Khi ấy, có tiệc cưới tại Cana xứ Galilêa. Và có mẹ của Chúa Giêsu ở đó. 2 Chúa Giêsu và các môn đệ Người cũng được mời dự tiệc cưới. 3 Và bỗng thiếu rượu, mẹ Chúa Giêsu nói với Người: "Họ hết rượu rồi". 4 Chúa Giêsu nói với mẹ: "Hỡi bà, Con với bà có can chi đâu, giờ Con chưa đến". 5 Mẹ Người nói với những người giúp việc: "Hễ Người bảo gì, thì phải làm theo".
6 Ở đó có sáu chum đá, dùng vào việc thanh tẩy của người Do-thái, mỗi chum đựng được hai hoặc ba thùng nước. 7 Chúa Giêsu bảo họ: "Hãy đổ nước đầy các chum". Họ đổ đầy tới miệng. 8 Và Chúa Giêsu bảo họ: "Bây giờ hãy múc đem cho người quản tiệc!" 9 Và họ đã đem đi. Khi người quản tiệc nếm thử nước đã hoá thành rượu, ông không biết tự đâu ra, nhưng những người giúp việc đã múc nước thì biết, ông mới gọi tân lang 10 mà nói: "Ai cũng đem rượu ngon ra trước, khi khách ngà ngà thì mới đem rượu xoàng hơn. Còn ông, ông lại giữ rượu ngon tới giờ này".11 Chúa Giêsu đã làm phép lạ đầu tiên này tại Cana xứ Galilêa, và đã tỏ vinh quang Người và các môn đệ Người tin Người.
12 Sau đó Người xuống Capharnaum làm một với mẹ Người, anh em (Người) và môn đệ của Người, nhưng các Ngài chỉ lưu lại ở đó ít ngày thôi.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét