Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015



Oán ghét và không tha thứ cho người khác khiến chúng ta khó chịu và khổ sở, lòng vị tha là những món quà tốt đẹp mà chúng ta tặng bản thân mình.

Một lần nọ, vị thầy giáo mang tới lớp rất nhiều túi bóng và 1 bao khoai tây thật to. Ông yêu cầu mỗi học sinh nếu có xích mích, thù hằn với ai thì hãy viết tên người ấy cùng ngày tháng đắc tội với mình lên củ khoai tây rồi bỏ vào túi bóng. Đám học trò bèn viết tên những người mình không ưa một cách đầy hứng thú. Kết quả, nhiều em có túi khoai tây khá nặng, một số em thậm chí còn có tới vài ba túi khoai tây.

Lần nọ, vị thầy giáo mang tới lớp 1 bao khoai tây thật to...
Vị thầy giáo tiếp tục dặn dò đám học sinh trong 1 tuần đi đâu làm gì cũng mang theo túi khoai tây theo, đêm đi ngủ thì phải đặt túi cạnh giường, lái xe thì cũng phải chở theo túi khoai, đi học thì phải để túi khoai bên cạnh chỗ ngồi.
Trong vòng có mấy ngày, đám học sinh đã gặp biết bao rắc rối vì túi khoai tây. Các em phải tha chúng đi khắp nơi, phải liên tục để mắt đến chúng và phải chú ý không bao giờ túi khoai ở những nơi dễ thấy. Không chỉ vậy, khoai tây để lâu còn bị rỉ nước và bốc mùi vô cùng khó chịu, nói chung là rất mất mặt và bất tiện.
Khi tụi học trò không chịu được phải la oai oải với thầy giáo, ông mới từ tốn nói rằng: "Các em thấy chưa, oán hận người khác cũng đồng nghĩa là các em đang mang trong lòng gánh nặng tinh thần rất lớn. Đây là cái giá mà ta phải trả khi cứ giữ khư khư nỗi đau, nỗi khó chịu và tiêu cực nặng nề. Chúng ta thường hay nghĩ rằng tha thứ là món quà dành cho người khác, nhưng thật ra, đó rõ ràng là món quà mà ta dành tặng chính mình."
Khi ta biết sống tha thứ cuộc sống của ta sẽ rất dễ chịu, khi ta biết tha thứ, không oán thù cuộc sống ta sẽ tràn ngập niềm vui, khi ta quên đi những gì người khác gây ra cho ta làm ta bị tổn thương ta sẽ thầy mình được lớn lên.
Nếu không học bài học không oán thù, lúc nào ta cũng mang trong tâm, trong đầu những lời nói xúc phạm của người khác dành cho ta, những lời vu khống, nhục mạ của những người không thích ta, cuộc đời ta cũng giống như những cậu bé trong câu chuyện.
Xin Chúa cho con biết quên đi những gì làm cho cuộc sống của con và những người quanh con héo hon, già nua. Xin cho biết bám vào Chúa và ý thức khi đọc kinh lạy cha, xin cho thế giới nhân loại ngày nay biết xích lại gần nhau hơn, xin cho nạn khủng bố, bạo lực noi những nước con chiến tranh mau được hòa bình.
Thứ Hai Tuần XI Thường Niên
Lời Chúa: 
 Mt 5,38-42
38 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Các con đã nghe bảo: 'Mắt đền mắt, răng đền răng'. 39 Còn Thầy, Thầy bảo các con: đừng chống cự lại với kẻ hung ác; trái lại, nếu ai vả má bên phải của con, thì hãy đưa má bên kia cho nó nữa. 40 Và ai muốn kiện con để đoạt áo trong của con, thì hãy trao cho nó cả áo choàng nữa.41 Và ai bắt con đi một dặm, thì con hãy đi với nó hai dặm. 42 Ai xin, thì con hãy cho. Ai muốn vay mượn, thì con đừng khước từ".

0 nhận xét:

Đăng nhận xét