Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2016

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Cho-Con-Vung-Tin-Nguyen-Duy/ZW6I07ZZ.html

Con tưởng rằng con vững tin, tin vào Chúa là Cha nhân hiền, khi cuộc sống nhẹ trôi êm đềm với tháng ngày lặng lẽ bình yên. Nhưng khi đường đời gieo nguy khó, bên trời ngập tràn cơn giông tố. Con lo âu lạc bến xa bờ, con mới biết rằng con chưa vững tin. (Cho con Vững tin - Nguyễn Duy)
Tôi rất thích lời bài hái của linh mục Rôcô Nguyễn Duy, mỗi khi tôi cảm thấy cuộc sống chao đảo, những thử thách hay những khó khăn bủa vây quanh tôi, tôi lại thì thầm lời bài hát này, là động lực để tôi tiếp bước. 

Hai nhân vật trong bài tin mừng hôm nay cho tôi bài học về sự vững tin, hai cái chạm tay: chạm tay của người đàn bà trong âm thầm chỉ mong được Chúa chữa lành căn bệnh bà mang trong người đã 12 năm, và bà được khỏi bệnh. Bàn tay Chúa chạm vào bàn tay em bé để nâng em đứng đậy ra khỏi cái chết.

Cuộc đời tôi cũng cần những lần tôi chạm tay vào Chúa và tôi để Chúa cầm tay nâng tôi lên. Xin cho mỗi lần tôi được Chúa chạm vào tay tôi khi đón nhận Mình Thánh Chúa và tôi rước Chúa vào lòng mỗi ngày, nhờ đó Chúa biển đổi tôi, tôi hân hoan ra đi đem tin mừng bình an của Chúa đến cho muôn người. Lạy Chúa xin cho con luôn vừng tin vào Chúa. Chúa là tất cả đời con, dẫu con có bất trung với Chúa, Chúa vẫn một lòng trung tín và chờ đợi con.

Thứ Hai tuần XIV mùa Thường Niên
Lời Chúa: 
 Mt 9,18-26
18 Khi ấy, Chúa Giêsu đang nói, thì có một vị kỳ mục kia đến lạy Người mà thưa rằng: "Lạy Ngài, con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay trên nó, thì nó sẽ sống lại". 19 Chúa Giêsu chỗi dậy, và cùng với các môn đệ, đi theo ông ấy. 20 Và này có người đàn bà bị bệnh loạn huyết đã mười hai năm, tiến lại đàng sau Người và chạm đến gấu áo Người. 21 Vì bà nghĩ thầm rằng: Nếu tôi được chạm đến áo Người thôi, thì tôi sẽ được khỏi. 22 Chúa Giêsu ngoảnh lại, trông thấy bà ta, liền phán rằng: "Này con, hãy vững lòng. Đức tin của con đã cứu thoát con". Và người đàn bà được khỏi bệnh.
23 Khi Chúa Giêsu đến nhà vị kỳ mục, và thấy những người thổi kèn và đám đông đang xôn xao, thì bảo rằng: 24 "Các ngươi hãy lui ra, con bé không có chết đâu, nó ngủ đó thôi". Họ liền nhạo cười Người. 25 Và khi đã xua đám đông ra ngoài, Người vào cầm tay đứa bé và nó liền chỗi dậy. 26 Tin này đồn đi khắp cả miền ấy.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét