Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng, có người kia gặp được liền chôn giấu lại, rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy.
Nước trời cũng giống như chuyện một thương gia đi tìm ngọc đẹp, tìm được một viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy.
Nước trời lại giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá. Khi cá đầy người ta kéo lên bãi, rồi nhặc cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài. Đến ngày tận thế, cũng sẽ xảy ra như vậy. Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hang ngũ người công chính, rồi quăng chúng vào lò lửa. ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng.
“Anh em có hiểu tất cả những điều ấy không?” họ đáp: “ Thưa hiểu”. Ngưới bảo họ: “ bởi vậy bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời, thì cũng giống như chủ nhà kia, lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ” ( Mt 13, 44-52)
Kho báu hay viên ngọc quý là chính Chúa Ki-tô. Chẳng phải tất cả chúng ta đều đã “gặp được kho báu chôn giấu trong ruộng” và đã “tìm được một viên ngọc quý”, tức là đã được diễm phúc làm con cái Chúa rồi hay sao? Tuy nhiên chỉ mới “gặp được” hoặc “tìm được” thì chưa phải là kết thúc. Đó mới là khởi đầu. Chúng ta còn phải tiếp tục “bán đi tất cả những gì mình có” để sở hữu được Nước Trời. Mà tất cả những gì chúng ta có là gì? Là nhà lầu, xe hơi, những cuộc vui chóng tàn, những chức vị tạm bợ đời này… Nhưng chúng không thể so sánh với giá trị tuyệt đối của Tin Mừng Chúa Ki-tô đem lại cho chúng ta. Cho nên chúng ta phải chọn đón nhận Nước Trời bằng mọi giá, để trước hết học hỏi về Nước Trời, về giáo lý của Chúa Ki-tô và Hội Thánh, rồi thực hành những gì chúng ta đã học hỏi. Chắc chắn khi sống như vậy, chúng ta sẽ là “cá tốt” được thu vào giỏ thiên đàng trong ngày tận thế!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét