Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

Trong những ngày cuối năm học, việc đánh giá, khen thưởng học sinh đã làm nóng lên khi báo Tuổi trẻ lần lược đưa các bài viết lên quan đến vấn để "khen thưởng" Đọc loạt bài:
"học sinh cá biệt vẫn được giấy khen"

http://tuoitre.vn/tin/giao-duc/cau-chuyen-giao-duc/20140515/hoc-sinh-ca-biet-van-duoc-giay-khen/607351.html
"Con dẫn đầu mà mẹ không vui"
http://tuoitre.vn/tin/giao-duc/20150521/con-dan-dau-ma-me-khong-vui/749991.html

" Xin đừng ban phát lời khen"
http://tuoitre.vn/tin/giao-duc/cau-chuyen-giao-duc/20150522/xin-dung-ban-phat-loi-khen/750486.html

"Tiếc gì giấy khen hả thầy"
http://tuoitre.vn/tin/giao-duc/cau-chuyen-giao-duc/20150520/tiec-gi-cai-giay-khen-ha-thay/749442.html
và hôm nay 27-5 một bài viết quan điểm của tác giả về chuyện giấy khen "Đừng để các em ngập lụt trong lời khen"
http://tuoitre.vn/tin/giao-duc/20150527/dung-de-cac-em-ngap-lut-trong-nhung-loi-khen/752616.html


Thật sự khi đi học, học sinh nào cũng mong ước cho mình đạt được kết quả cao và có giấy khen sau một năm học, thế nhưng qua những gì tôi và bạn đọc và nhìn nhận trong gia đình về chuyện "khen thưởng" cuối năm của chính con em chúng ta, thì quả là những bài viết trên không sai.
Nhưng để được giấy khen cho đúng với ý nghĩa của nó thì mới có thể khuyến khích và giáo dục các em, con giấy khen theo phong trào, hay cho cha mẹ nở mặt nở mày với bạn bè, bà con mà thật chất các em không được như vậy thì phải nói là tai hại cho tương lai các em quá, vì các em sống ảo, không dủ khả năng đứng trên đôi chân mình thì làm sao các em vào đời có thể tự lập và tự quyết đúng đắn được.

Tôi rất cảm thông cho người mẹ có con học giỏi mà lại không vui, vì con chị chỉ biết vùi đầu vào sách vở, vì phải chu toàn những bài giáo viên cho, thấm chí đi chơi mà cũng vác theo sách vở để học.
Trong bài viết "đừng để các em ngập lụt trong lời khen" tôi thích quan điền của tác giả "Tôi không ép các con học nhiều. Tôi sẵn sàng đồng ý với những lớp học hè do con lựa chọn như học bơi, học võ, học cắm hoa, thêu thùa may vá, nấu ăn. Tôi khuyến khích con vui chơi giải trí lành mạnh, nhiệt tình với các buổi học ngoại khóa, đọc truyện hay tham gia những chuyến thiện nguyện. Dù bận rộn đến mấy thì cuối tuần tôi cũng dành thời gian đưa con đi chơi công viên, đến chơi nhà họ hàng, vừa cho con được thư thái đầu óc, vừa giúp con có sự gắn bó khăng khít với người thân. Kiến thức xã hội của các con vì thế sâu sắc chứ không “ù ù cạc cạc” như nhiều em bị bố mẹ nhốt trong phòng để học hay được gửi gắm ở các lớp bồi dưỡng, học thêm, học phụ đạo.

Những khi con bị điểm kém, nhìn mặt con buồn buồn, tôi động viên con: “Có gì mà buồn, học trò mà, hôm sau cố gắng hơn rồi gỡ điểm liền”. Con không sợ mỗi khi kết quả học tập chưa được như ý muốn sẽ bị ba mẹ rầy la. Thế nên con chẳng bao giờ phải giấu giếm nếu như bị điểm thấp, hay thắc thỏm lo âu bị ba mẹ phạt, la mắng."

Tôi nhớ lại thời còn đi học, hình như chưa bao giờ tôi có được một tờ giấy khen, và ba mẹ tôi cũng chẳng đặt nặng về vấn đề học làm sao để được giấy khen. Ngày ấy học ngày có 1 buổi, còn được nghỉ thứ năm và chủ nhật, chị em tôi hầu như dành thời gian cho việc phụ ba mẹ thái rau cho heo, hay đi vô rừng lấy củi, hay là chăm sóc vườn cà phê. Tuy nhiên chị tôi và em tôi học giỏi có giấy khen đem về nhưng không vì đó mà ba mẹ lại nặng lời với những đứa con trong gia đình không có giấy khen. Chúng tôi sống một tuổi thơ với những trò chơi mà hầu như bây giờ bị "xóa số".

Do đâu mà vấn đề khen thưởng lại làm dậy sống như vậy, do con người thích được khen, thích được làm đầu thiên hạ, thích được ăn trên ngồi trước, quyền thế, danh vọng. 
Câu chuyện của hai môn đệ xin được ngồi bên tả và bên hữu thầy, qua việc này Thầy dạy cho các ông phải biết giới hạn của mình.

Thứ Tư Tuần VIII Thường Niên
Lời Chúa: 
 Mc 10,32-45
32 Khi ấy, các môn đệ và Chúa Giêsu lên đường đi Giêrusalem, Chúa Giêsu dẫn đầu đi trước họ, và các ông hết sức bỡ ngỡ, những người theo sau thì sợ hãi. Người gọi mười hai ông lại gần và nói cho các ông biết những gì sẽ xẩy đến cho Người: 33 "Giờ đây chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế, các luật sĩ và các kỳ lão. 34 Họ sẽ kết án tử hình Người và nộp Người cho dân ngoại. Họ sẽ nhạo cười Người, phỉ nhổ vào Người, đánh đòn và giết Người, và ngày thứ ba Người sẽ sống lại".
35 Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, đến gần Người và thưa Người rằng: "Lạy Thầy, chúng con muốn Thầy ban cho chúng con điều chúng con sắp xin Thầy". 36 Người đáp: "Các con muốn Thầy làm gì cho các con?" 37 Các ông thưa: "Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy". 38 Chúa Giêsu bảo: "Các con không biết các con xin gì. Các con có thể uống chén Thầy sắp uống và chịu cùng một phép rửa Thầy sắp chịu không?" 39 Các ông đáp: "Thưa được". Chúa Giêsu bảo: "Chén Thầy uống, các con cũng sẽ uống, và phép rửa Thầy sắp chịu, các con cũng sẽ chịu. 40 Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì không thuộc quyền Thầy ban, nhưng là dành cho những ai đã được chỉ định". 41 Mười môn đệ khác nghe chuyện đó liền bực tức với Giacôbê và Gioan. 42 Chúa Giêsu gọi các ông lại gần mà bảo: "Các con biết rằng những người được coi là lãnh tụ các nước thì sai khiến dân chúng như ông chủ, và những người làm lớn thì lấy uy quyền mà trị dân. 43 Còn các con không như thế. Trái lại, ai trong các con muốn làm lớn, thì hãy tự làm đầy tớ anh em. 44 Và ai muốn thành người cầm đầu trong các con, thì hãy tự làm nô lệ cho mọi người. 45 Vì chính Con Người cũng không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người".

0 nhận xét:

Đăng nhận xét