Thứ Năm, 8 tháng 9, 2016


Hành động thật đẹp của tài xế Bắc đã khiến cư dân mạng và mọi người cảm ơn, khen tặng. Tôi cũng cảm thấy vui vì vẫn còn đó những con người dám hi sinh vì người khác. Lời tâm sự của anh Bắc với báo tuổi trẻ: Khi thấy hành khách nhoài người ra cửa kính xe la hét, xe chao đảo liên tục lại bấm đèn báo nguy hiểm thì tôi biết có chuyện. Đáng lẽ tôi phải thắng lại thì tôi lại tìm cách vượt lên trước rồi lại tìm cách để xe khách giảm tốc độ. Tôi mất hồn khi nghe tiếng hai xe va chạm, nhưng cố dìu cho xe khách dừng lại”.“Bạn bè hỏi tôi có lái xe đi tiếp được không, tôi nói cho tôi nghỉ mấy ngày, không lương cũng được chứ tôi còn thấy sợ sợ. May quá, mình thấy xe nguy thì mình cứu nhưng có biết điều gì sẽ xảy ra sau đó đâu”. Tài xế Bắc kể thêm: “Lên mạng thấy bạn bè khen ngợi mình dữ thì tôi vui, cứ lâng lâng vậy. Nhưng nói thiệt, ngày mai ngại ra đường lắm, thấy mắc cỡ. Chỉ mong trên đường làm nghề tài xế, nếu có gì không may luôn có người cứu giúp”.

Ông Đoàn Văn Việt, chủ tịch UBND tỉnh Lâm Đồng, cho biết ông rất xúc động khi nghe câu chuyện cứu xe khách của anh Bắc. “Ngoài giờ làm việc tôi vẫn lái xe nên tôi hiểu cách xử lý tình huống của tài xế Bắc. Tôi chỉ biết nói rằng anh ấy đã gan dạ, thông minh và nhiều kinh nghiệm trong nghề nghiệp. Trách nhiệm của một tài xế cũng cần nói đến. Nhờ duyên may mà chiếc xe khách đã thoát nạn, nhiều người thoát nạn. Tôi cảm ơn anh Bắc vì đã ứng xử đầy trách nhiệm giữa người với người, giữa đồng nghiệp với đồng nghiệp”.

Những lời chia sẻ tâm trạng của độc giả dưới các bài báo cũng cho thấy mọi người rất vui và hạnh phúc khi biết được một hành động đẹp giữa đời:

Một bông hoa đẹp giữa đời thường! Cám ơn gia đình anh Bắc đã tạo ra một người giản dị và có một tấm lòng nghĩa hiệp cao đẹp như vậy! (Đoàn Hùng)

Rất nhân văn, nghĩa cử đẹp giữa đời thường đó là những gì tôi cảm nhận được ở em (anh nay đã 42 tuổi) rất quý em. (Phan Văn Tâm)

Chính xác đó anh! Thời chiến tranh thế hệ anh hùng người Việt nhiều, thời bình nhiều lạnh cảm và tiểu nhân, đây mới là tấm gương anh hùng cần có trong cuộc sống của chúng ta! (Âu Thành)

Cảm ơn Anh, góp thêm một phần chạm đến tim người Việt. Mong Đất nước có nhiều người như Anh để xã hội Việt Nam ngày càng đẹp và tin yêu nhau(Phạm Mạnh Hùng)

.....

Nhìn lại hành động của anh Bắc và anh Toàn, tài xế xe tải và xe khách, tôi thấy ai cũng anh hùng và là tài xế có tay lái lụa và cái đầu bằng thép với trái tim bằng vàng. Các anh đã phối hợp với nhau rất ăn ý để cứu 30 hành khách trên xe được an toàn tính mạng. Anh Bắc đã lai dắt chiếc xe khách về nơi an toàn đó là một thành công lớn. Sáng nay trong giờ câu nguyện tôi nhớ nhiều về biến cố này để rồi tạ ơn Chúa và cảm ơn đời, vẫn còn đó những người biết hi sinh, không nghĩ đến tính mạng để cứu người. Khi nhìn về câu chuyện đẹp của cuộc đời, tôi soi mình vào Lời Chúa hôm nay: "Mù mà lại dắt mù được sao ? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố" Chỉ dừng lại ở điểm này để nhìn lại bản thân, tôi muốn dắt người khác đi thì chính tôi, mắt phải sáng, mắt sáng ở đây không chỉ là mắt thể xác, nhưng còn muốn nói với tôi đôi mắt tâm hồn tôi cũng phải sáng, nghĩa là chính tôi phải tập luyện để nhìn thấy điều tốt đẹp nơi chính bản thân, nơi người khác. Đôi mắt không thể sáng khi tôi chỉ biết nhìn chăm chằm vào người khác với cái nhìn soi mói, lục lọi hết mọi ngóc ngách cuộc đời người khác mà lên án, phê bình.

Mắt tôi cần luyện tập để có cái nhìn nhạy như cái nhìn của anh Bắc, khi thấy các cánh tay vẫy và tiếng la hét của khách trên xe, anh Bắc đã hiểu ngay vấn để. Với con mắt kinh nghiệm của nghề tài xế anh đã biết chuyện gì xảy ra cho xe khách, anh Bắc kể lại cho phóng viên báo Tuổi trẻ"Tôi thấy xe đó từ giữa đèo. Hai xe vượt qua vượt lại mấy lần. Nhưng khi gần cuối đèo, chắc cách chân đèo khoảng 1,5km, tôi thấy xe khách tự dưng chạy nhanh lên bất thường, xe hơi đảo. Kinh nghiệm cho tôi thấy là có chuyện. Càng lúc tôi thấy xe khách chao càng nhiều do cuối đèo rất dốc lại quanh co.Qua kính chiếu hậu thấy hành khách thò tay ra khỏi kính nữa. Tôi thò tay ra cửa sổ, chỉ nhanh vào thùng xe để ra hiệu với tài xế xe khách rồi hãm thắng mạnh hơn cho đến khi xe khách đâm vào đuôi xe tôi và rà thắng cho đến khi dìu xe kia xuống khỏi đèo."
http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20160909/tai-xe-phan-van-bac-toi-so-muon-ngat/1168374.html
Xin tạ ơn Chúa, đã cho con nghe, thấy được một hành động đẹp, để từ đó con biết luyện tập cho con có được sự nhạy bén và có được những trải nghiệm trong cuộc sống, từ đó con có cái nhìn tích cực về người khác, về thế giới hôm nay. Xin cho gia đình tài xế Bắc và tài xế Toàn được luôn bình an và hạnh phúc.


Thứ Sáu tuần 23 mùa Thường Niên
Lời Chúa: 
 Lc 6,39-42
39 Đức Giê-su còn kể cho môn đệ dụ ngôn này: "Mù mà lại dắt mù được sao ? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố ? 40 Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi. 41 Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới ? 42 Sao anh lại có thể nói với người anh em: 'Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra', trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình ? Hỡi kẻ đạo đức giả ! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét