Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

Thứ Hai Tuần Thánh

Lời Chúa: 
 Ga 12,1-11

 Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su đến làng Bê-ta-ni-a, nơi anh La-da-rô ở. Anh này đã được Người cho sống lại từ cõi chết. Ở đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi Đức Giê-su ; cô Mác-ta lo hầu bàn, còn anh La-da-rô là một trong những kẻ cùng dự tiệc với Người.  Cô Ma-ri-a lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm.  Một trong các môn đệ của Đức Giê-su là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, kẻ sẽ nộp Người, liền nói :“Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo ?”  Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp : y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung.  Đức Giê-su nói : “Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy.  Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có ; còn Thầy, anh em không có mãi đâu.”  Một đám đông người Do-thái biết Đức Giê-su đang ở đó. Họ tuôn đến, không phải chỉ vì Đức Giê-su, nhưng còn để nhìn thấy anh La-da-rô, kẻ đã được Người cho sống lại từ cõi chết.  Các thượng tế mới quyết định giết cả anh La-da-rô nữa,  vì tại anh mà nhiều người Do-thái đã bỏ họ và tin vào Đức Giê-su.


Thứ hai Tuần Thánh với lời mời gọi của Chúa "Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có ; còn Thầy, anh em không có mãi đâu.”

Công việc cũng như tất cả những bận rộn trong ngày thường, đôi khi làm ta mất hết thời gian để ngồi bên Chúa, hơn nữa những ngày này Chúa đang muốn ta tỉnh thức và cầu nguyện để khỏi xa chước cám dỗ, dành thời gian để ở bên Chúa là một lựa chọn tốt nhất. Vì "Thầy thì không mãi ở bên con" ta có thể dành nhiều thời gian cho việc này việc kia, với nhiều nhiều lý do chính đáng, cũng như Giu-đa Ít-ca-ri-ốt ông cũng có suy nghĩ xem ra đúng trước hành động của Maria lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Nhưng kinh thánh đã cho ta thấy lòng dạ của ông không đồng nhất với nhau "Một trong các môn đệ của Đức Giê-su là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, kẻ sẽ nộp Người, liền nói :“Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo ?”  Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp : y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung."

Câu chuyện của một người mẹ được nữ tu Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt phân tích trong bài chia sẻ " hãy tìm sức mạnh trong uy lực toàn năng của Thiên Chúa"trên trang Vietvatican.org 

"Cánh Cửa thứ nhất là Cầu Nguyện.Một bà mẹ Công Giáo có 5 đứa con trong đó có bé Anrê bị tê liệt não bộ. Mặc dầu rất ước muốn, bà như không bao giờ tìm được giờ rãnh dành cho THIÊN CHÚA. Cho đến một ngày, có người tặng cho bé Anrê một con chó lông xù xinh xắn. Trước niềm vui tràn bờ của đứa con trai tàn tật, bà thấy không nỡ từ chối nhận món quà, mặc dầu biết rõ rồi đây phải dành thêm giờ để chăm sóc con chó. Đến đây thì bà mẹ bỗng ngỡ ngàng tự nhủ:
- Nếu tôi có thể tìm ra 10 phút để lo cho con chó, thì lẽ nào tôi lại không tìm được 10 phút để dâng cho THIÊN CHÚA và thưa chuyện với Ngài sao?
Từ đó bà hiểu rằng: Cầu Nguyện là gặp gỡ thân tình với Đức Chúa GIÊSU Đấng đang đợi chờ chúng ta như lời ghi trong Sách Khải Huyền: ”Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta” (3,20).

Vậy chúng ta hãy mang đến cho Ngài các niềm đau nỗi khổ và xin Ngài chữa lành con tim chúng ta. Một khi chúng ta ưu tiên - bằng mọi giá - dành riêng một khoảng thời gian cho THIÊN CHÚA thì đương nhiên là một ngày sống sẽ trôi qua trong sự kết hiệp liên lỉ với THIÊN CHÚA: Có thể là một lời cám ơn đơn sơ, một tiếng kêu cứu SOS, một lời xin lỗi hay là một lời nguyện tắt bày tỏ lòng yêu mến khi đang lặt rau, quét nhà ..

Cánh Cửa thứ hai là Hãm Mình.
Một bà mẹ Công Giáo than thở:
- Đâu cần tìm kiếm những hy sinh hãm mình khác, bởi lẽ cuộc sống thường nhật đã đầy dẫy lắm rồi!!!

Đúng thế! Những hy sinh nhỏ bé sẽ trở thành to tát khi được thực thi với trọn lòng yêu mến. Có một bà mẹ không thích làm bếp chút nào hết. Trong Mùa Chay, bà liền quyết định cứ hai ngày một lần làm một cái bánh ngọt đãi cho cả nhà. Các con của bà vui mừng thưởng thức hết mình. Thế rồi như nhiều gia đình Công Giáo khác, vào mỗi ngày thứ sáu trong Mùa Chay, thay vì bữa ăn tối, bà chỉ dọn một thức ăn đạm bạc gọi là ”Chén Cơm”. Tiền tiết kiệm do bữa ăn mang lại sẽ đóng góp cho quỹ giáo xứ trong chiến dịch bác ái cứu trợ người nghèo.

Cánh Cửa thứ ba là Chia Sẻ.
Nếu mỗi gia đình có thể tiếp nhận sáng kiến ”Chén Cơm” trong Mùa Chay thì quả là một Chia Sẻ thật ý nghĩa.
Nhưng có một thứ Chia Sẻ khác quý giá hơn tiền bạc mà một bà mẹ gia đình có thể thực hiện. Đó là Chia Sẻ chính bản thân và thời giờ cho chồng con.

Mùa Chay là một hành trình vừa cá nhân vừa cộng đoàn. Nếu THIÊN CHÚA mời gọi mỗi người chúng ta trở về với Ngài trong cuộc đối thoại lòng bên lòng thì cùng lúc Ngài cũng mời gọi các bà mẹ hãy ra khỏi cái cái cô-độc để nối kết tình thân với người khác nơi xứ đạo hoặc với một Nhóm Cầu Nguyện hay với phong trào Đức Tin và Ánh Sáng chẳng hạn. Nơi phong trào chuyên săn sóc nâng đỡ những người tàn tật, có lẽ các bà mẹ Công Giáo sẽ sống những buổi cử hành hòa giải và rửa chân.

Khi bước theo Đức Chúa GIÊSU KITÔ trên con đường khổ nạn thì cùng với Người, vào buổi sáng Phục Sinh, chúng ta sẽ cảm nghiệm niềm vui Sống Lại!"


Lạy Chúa Mùa Chay đang từ từ khép lại, những lời mời gọi sống mùa chay năm nay con chưa thực hiện được bao nhiêu, nhất là đời sống cầu nguyện, hôm nay trong ngày thứ hai Tuần Thánh con sẽ dành nhiều hời gian hơn cho Chúa, ngồi bên Chúa để lắng nghe con tìm của Thầy mình, để con nói với Chúa rằng con sẽ đi với Chúa trọn con đường Thập giá, cho dẫu trước mắt con biết bao nhiêu là khó khăn gian nan thử thách. 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét