Thứ Hai, 31 tháng 3, 2014

Thứ Ba Tuần IV Mùa Chay
Lời Chúa: 
 Ga 5,1-3a.5-16
1 Hôm đó là ngày lễ của người Do Thái, Chúa Giêsu lên Giêru-salem. 2 Tại Giêrusalem, gần cửa "Chiên", có một cái hồ, tiếng Do Thái gọi là Bếtsaiđa, chung quanh có năm hành lang. 3 Trong các hành lang này, có rất nhiều người đau yếu, mù loà, què quặt, bất toại nằm la liệt. 5 Trong số đó, có một người nằm đau liệt đã ba mươi tám năm. 6 Khi Chúa Giêsu thấy người ấy nằm đó và biết anh đã đau từ lâu, liền hỏi: "Anh muốn được lành bệnh không?" 7 Người đó thưa: "Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động. Khi tôi lết tới, thì có người xuống trước tôi rồi". 8 Chúa Giêsu nói: "Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về". 9 Tức khắc người ấy được lành bệnh. Anh ta vác chõng và đi. Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbat, 10 nên người Do Thái bảo người vừa được khỏi bệnh rằng: "Hôm nay là ngày Sabbat, anh không được phép vác chõng". 11 Anh ta trả lời: "Chính người chữa tôi lành bệnh bảo tôi: "Vác chõng mà đi". 12 Họ hỏi: "Ai là người đã bảo anh 'Vác chõng mà đi'?" 13 Nhưng kẻ đã được chữa lành không biết Người là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh vào đám đông tụ tập nơi đó.
14 Sau đó, Chúa Giêsu gặp anh ta trong đền thờ, Người nói: "Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước". 15 Anh ta đi nói cho người Do Thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta lành bệnh.
16 Vì thế người Do Thái gây sự với Chúa Giêsu, vì Người đã làm như thế trong ngày Sabbat.

Chúa Giê-su thấu hiểu được nỗi lòng của người bị bại liệt 38 năm, anh ta đang nằm chung với muôn người đủ thứ bệnh tật chờ cho nước động ở hồ Bết-sai-đa.

Chúa hỏi anh:"Anh muốn được lành bệnh không?" giống như câu hỏi thẩm vấn dự tòng trước khi chịu phép rửa : "Con có muốn được rửa tội không?. Chúa hỏi vì Chúa tôn trọng tự do của con người. Vì 38 năm trong tình trạng bất toại, và đó cũng có thể là thói quen, anh ta thấy sống vậy cũng được không cần phải đi, phả đứng lện... Anh đã trả lời "Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động. Khi tôi lết tới, thì có người xuống trước tôi rồi". Vậy là anh ao ước, anh muốn lắm chứ! Chúa đã bảo anh "Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về". Tức khắc người ấy được lành bệnh. Anh ta vác chõng và đi" thế là anh được lành mạnh. Vui sướng lắm, anh tung tăng ra đi, nhưng anh không biết Chúa là ai. Khi người ta hỏi anh "Ai là người đã bảo anh 'Vác chõng mà đi'?. Họ hỏi để mà bắt bớ Chúa, có lẽ anh không biết ý định thâm độc của họ. nên khi gặp lại Chúa, Người nói: "Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước". Anh ta đi nói cho người Do Thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta lành bệnh.

Thế là khổ cho Chúa, phải đi trốn họ, vì giờ Chúa chưa đến.

Tự do là điều quan trọng của một con người, sống phải tự do chọn lựa, tự do ra đi. Và ta cũng phải tôn trọng tự do của người khác, không thể ép người khác theo ý mình, không thể cho mình là hay là đúng, là ... mà coi thường ý kiến người khác. Nhưng phải hiểu tự do cho đúng nghĩa của tự do, khỏe không lại đang sống "nô lệ" mà cứ nghĩ mình đang "tự do"
Và người ta không muốn nghe đừng bắt người ta nghe, người ta không muốn làm đứng ép người ta làm, và hơn thế nữa đừng dùng quyền để ép người khác, đừng dùng tiền để thống trị người khác. Đó là ta đi ngược lại với Lời Chúa dạy. Là mất đi tự do chọn lựa cảu con cái Chúa, mất đi sự bình an thanh thản cần phải có của một con người trong cuộc sống của họ.






Hôm nay tôi đọc trên báo Tuổi trẻ, giật mình, sốc, khi các em học sinh bây giờ dùng quyền tự do cá nhân, tự do của nhóm để hạ sát, hạ nhục người khác bằng chính mạng xã hội FB. Họ chửi thầy cô, bôi nhọ thầy cô, lập nhóm lập hội để lên án thầy cô. Vậy mà lại có nhiều bạn nhỏ like mới đáng sợ.

Lên Facebook nói xấu thầy cô

http://nhipsongso.tuoitre.vn/Nhip-song-so/600631/Len-Facebook-noi-xau-thay-co.html

Tự do như vậy là giết chết tự do.

Lạy Chúa, xin cho con biết, hiểu cho đúng "tự do" để con dám đứng lên trở về với Chúa, xin cho con biết tôn trong sự tự do của người khác, và đừng dùng sự tự do của mình mà làm tổn thương đến anh chị em con.

Ngày hôm nay con quyết tâm, bớt nói, bớt suy nhưng điều làm lòng con mất bình an. nhẹ nhàng hơn trong cách ứng xử.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét