Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

Trong những ngày cuối tháng bảy và đầu tháng tám có hai sự kiện gây xôn xao chú ý cho nhiều người khi cầm chuột click vào nhưng trang mạng.
Sự kiền cuối tháng bảy của giới Showbiz: cái chết của nam ca sĩ Wanbi Tuấn Anh vào ngày 22-7, anh ra đi để lại bao luyến nuối cho người thân của những bạn bè và giới hâm mộ. Một cái chết rất trẻ ở lúc sự nghiệp ca hát đang lên đỉnh cao.
Và sự kiện trong tháng tám với sự ra đi của 9 người trên chuyến hành trình biển từ Tiền Giang đi Vũng tàu. Vâng, chiếc ca nô chở 30 người với bao nhiều bàn bạc, dự tính với 1 chuyến đi cuối tuần thật vui, họ đâu có ngờ đó là chuyến đi định mệnh của cuộc đời họ. Thật bất ngờ, thật là khủng khiếp!
Mấy ai trong họ đã chuẩn bị tốt cho hành trình kết thúc đời mình! rõ ràng họ đang tính toán sẽ vui chơi, tắm biển và thưởng thức các món hải sản thật tươi. nhưng kết cục là gì?
Lời Chúa ngày Chúa Nhật XIX Thường Niên C Lc 12,32-48 sẽ cho chúng ta suy nghĩ, chọn lựa một cách sống, nghĩa là "chết" để mà được "sống".
32 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Hỡi đoàn bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. 33 Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. 34 Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó.
35 "Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, 36 và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. 37 Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. 38 Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. 39 Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. 40 Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến".
41 Phêrô thưa Người rằng: "Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?" 42 Chúa phán: "Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ?43 Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. 44 Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. 45 Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: "Chủ tôi về muộn", nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa:46 chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. 47 Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. 48 Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn".


Nói về ngày tận thế, trong bài Tin mừng hôm nay, Đức Giêsu nói rằng :”Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”. Thời giờ sẽ đến hết sức bất ngờ cho những kẻ miệt mài nơi vật chất thế gian.
                                      Truyện : Biến cố bất ngờ.
          Ai cũng biết ngọn núi lửa Sainte Hélène ở tiểu bang Washington. Ngày Chúa nhật 18 tháng 5 năm 1980, có một nhà địa chất học còn trẻ tên là David Johnston, với 30 bạn tổ chức cắm trại cách quả núi 8 cây số. Lúc ấy là 8 giờ 31 phút sáng Chúa nhật, bỗng nhưng một tiếng nổ vang trời động đất mạnh bằng 500 quả bon nguyên tử nổ cùng một lúc. Các thành phố chung quanh bị chôn vùi dưới trận mưa tro. Johnston co giò chạy, nhưng một dòng sông lửa đã chận đường anh, chôn vùi anh và các bạn anh dưới nấm mồ tro hừng cháy (Lm Hồng Phúc, Suy niệm Lời Chúa, năm A, tr 4).

          c) Phải đề cao cảnh giác.

          Sách có câu :”Cẩn tắc vô ưu” : cẩn thận đề phòng thì khỏi bị ưu phiền. Ai lơ là trong cuộc sống sẽ gặp nhiều bất trắc xẩy đến mà không kịp đối phó, hậu quả sẽ tai hại khôn lường. Sống không cảnh giác sẽ phải rước lấy tai họa. Một tên trộm sẽ không bao giờ gửi thư báo trước mình sẽ đến viếng nhà nào. Vũ khí chính của anh ta là sự bất ngờ, vì vậy một chủ nhà có của cải lúc nào cũng phải canh chừng.

          Tuy nhiên chúng ta cần phải hiểu điều này cho đúng, chúng ta phải luôn nhớ rằng Chúa cảnh giác chứ không nhằm chơi khăm chúng ta, dường như cứ nhằm lúc nào chúng ta sơ hở là Chúa trở lại. Đàng khác, người Kitô hữu trông đợi Chúa mình trở lại không phải sống trong sợ hãi kinh khiếp, nhưng đó là một sự trông chờ náo nức ngày vui vẻ vinh quang sắp đến.

                                      Truyện : Tư thế sẵn sàng.
          Vào năm 79 trước công nguyên, núi Vésuve bất thình lình phun lửa dữ dội, chôn vùi thành phố Pompei phồn vinh dưới một lớp nham thạch dầy tới 7 mét. Năm 1748, sau 18 thế kỷ, người ta bắt đầu khai quật thành phố xấu số này. Giữa bao dinh thự đổ nát, bao đồ vật ngổn ngang, bao người chết đau đớn hỏang sợ, người ta ngạc nhiên tìm thấy xác của 38 người lính La mã đang thi hành nhiệm vụ giữ gìn an ninh trật tự trong lúc xẩy ra tại họa khủng khiếp đó. Điều đáng nói là những người lính này đang tuần canh, tay còn cầm gươm, đi trong tư thế thi hành nhiệm vụ mặc dù cái chết kề bên.

          2. Phải tỉnh thức.

          Thánh Phaolô (Rm 13,11-14.)cũng nhắc nhở chúng ta hãy tỉnh thức, đừng ngủ vùi trong việc trần thế. Chúng ta đang mê ngủ sao ? Đúng vậy, dù mắt chúng ta vẫn mở nhưng thực sự chúng ta đang ngủ trong bóng tối mịt mù :
          - Chúng ta ngủ vì “những việc làm đen tối”.
          - Chúng ta ngủ vì cứ “chè chén say sưa, chơi bời dâm đãng”.
          - Chúng ta ngủ vì chỉ “lo lắng thỏa mãn những dục vọng xác thịt”.

          Thánh Phaolô cũng nhắc nhở rằng :”Đêm sắp tàn, ngày gần đến” và “Giờ đây, phần rỗi chúng ta gần đến, hơn lúc chúng ta mới tin đạo”, vậy “Đây là lúc chúng ta phải thức dậy”. Nhưng khi nào là đêm, khi nào là ngày ? Làm sao biết được ranh giới giữa ngày và đêm ?

                                      Truyện : tha nhân là anh em.
          Một vị sư phụ đã nêu câu hỏi với các học trò của mình :
- Chúng con có biết khi nào đêm chấm dứt và lúc nào ngày bắt đầu?
Một anh nhanh nhảu đáp :
          - Thưa thầy, ấy là lúc ta thấy một con vật từ đàng xa và phân biệt nó  là con bê hay con lừa.         
          Một anh khác, sau lúc suy tư cũng xin góp ý :
          - Thưa thầy, khi nào con nhìn thấy người bộ hành và phân biệt được là thù hay bạn.
          Nhiều câu trả lời khác cũng được đưa ra, nhưng dường như vị sư phụ không thóang một chút hài lòng. Cuối cùng cả đám nhao nhao xin thầy giải thích. Sau phút trầm ngâm như thấm sâu giòng tư tưởng, vị sư phụ lên tiếng :
          - Khi nào các con nhìn vào tha nhân và nhận ra đó chính là anh em chị em mình thì đêm đã tàn và ngày đã tới.

          Thế ra, không phải việc “phân biệt” con vật này hay con vật kia hoặc người này hay người nọ, song là “nhận ra” tha nhân là anh chị em mình, mới làm cho bóng tối tan đi và ánh sáng tỏa rạng.  Đêm đen sẽ mãi thống trị tâm hồn nếu đời ta cứ đắm chìm  trong hiềm khích, hận thù, bất công, chia rẽ, lừøa dối… Còn khi để cho yêu thương dẫn lối cuộc sống, ngày mới cuộc đời bắt đầu lên ngôi, nhờ ánh quang soi tỏ mọi đường lối.

          Chúng ta còn phải tỉnh thức trong những công việc rất bình thường ta vẫn làm mỗi ngày. Ở đây Đức Giêsu kể ra các việc bình thường như ăn uống, cưới vợ lấy chồng, làm ruộng, xay bột…  ( Mt 24,37-44.) Mỗi Kitô hữu hôm nay đều có thể kể ra những công việc chính mình vẫn làm hằng ngày, từ việc nội trợ, gia công, đến việc buôn bán hay nghề nghiệp. Đức Giêsu nhắc đến nạn lụt lớn thời ông Noê, mà không nói đến sự sa đọa của lòai người thời đó. Ngài có ý đặt chúng ta  trong bối cảnh bình thường hiện ta đang sống. Chính trong bối cảnh đó chúng ta đón nhận Nước Thiên Chúa đến với chúng ta.

          3. Phải sẵn sàng.

          Đức Giêsu nhắc nhở ta phải luôn sẵn sàng vì Ngài sẽ đến bất cứ lúc nào. Ngài dùng một dụ ngôn để nhấn mạnh đến sự cần thiết phải tỉnh thức. Ngài ví ta như chủ nhà nọ, nếu biết vào canh nào trộm sẽ đến, chắc chắn sẽ canh thức không để nó đào ngạch khóet vách ! Ngài đã dùng tới bản năng tự vệ của thính giả để giúp họ hiểu được sự tỉnh thức quan trọng như thế nào đối với sự an tòan của mình. Với của cải vật chất mà đã phải tỉnh thức như vậy, phương chi là với chính tính mạng của ta, thì lại càng phải tỉnh thức hơn gấp bội.
( Tham khảo: http://www.simonhoadalat.com)

Lạy Chúa. thường thì khó có ai biết được cuộc sống ngày mai như thế nào? Biết được giờ ra đi của chính mình ra sao. Mỗi ngày xin cho con biết chết đi, chết đi với những tính toán, nhỏ nhen, thu tóm mọi sự cho mình, xin cho con biết từ bỏ những gì làm con thường vướng bận, con sẽ không bay lên được với Chúa trong ngày Chúa gọi con, vì những sơi chỉ của lòng tham, tự cao tự đại... ràng buộc đôi chân con. Vâng hôm nay đây xin cho con biết chọn Giêsu làm đối tượng chính của đời con. Hướng nhìn Chúa trên thập giá để vác thập giá và bước đi theo thầy Giêsu. Và luôn tỉnh thức để ngày Chúa đến với con, con hân hoan ra đi trong tin yêu và sàn sàng.
Con cầu nguyện cho các bạn trẻ biết chọn cho mình một lối sống ngay thắng, trong sáng, biết cho đi mà không tính toán. Biết nghĩ đến đời sống mai sau bằnng chính những việc làm chân chính cho mình và cho người khác.
Tất cả để vinh danh Chúa.




0 nhận xét:

Đăng nhận xét