Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Thứ Hai Tuần XXI Mùa Thường Niên - Năm lẻ
Lời Chúa: 
 Mt 23, 13-22
13 Một hôm, Đức Giê-su nói với các kinh sư và những người Pha-ri-sêu rằng : "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình ! Các người khoá cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào ! Các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào. 14 Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình ! Các người nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ, cho nên các người sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.
15 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình ! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo ; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hoả ngục gấp đôi các người.
16 "Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng ! Các người bảo : "Ai chỉ Đền Thờ mà thề, thì có thề cũng như không ; còn ai chỉ vàng trong Đền Thờ mà thề, thì bị ràng buộc." 17 Đồ ngu si mù quáng ! Thế thì vàng hay Đền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn ? 18 Các người còn nói : "Ai chỉ bàn thờ mà thề, thì có thề cũng như không; nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề, thì bị ràng buộc." 19 Đồ mù quáng ! Thế thì lễ vật hay bàn thờ là nơi làm cho lễ vật nên của thánh, cái nào trọng hơn ? 20 Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề, là chỉ bàn thờ và mọi sự trên bàn thờ mà thề. 21 Và ai chỉ Đền Thờ mà thề, là chỉ Đền Thờ và Đấng ngự ở đó mà thề. 22 Và ai chỉ trời mà thề, là chỉ ngai Thiên Chúa và cả Thiên Chúa ngự trên đó mà thề."
Sáng nay giáo xứ Thánh Giuse Thợ tập trung các em thiếu nhi trong xứ, chuẩn bị cho năm học giáo lý mới 2013-2014. Trước một xã hội ngày hôm nay để dẫn dắt các em đến với Chúa Giê-su là một thử thách của các giáo lý viên. Tôi cảm thấy có quá nhiều ưu tư về các em thiếu nhi thân yêu của mình. Tôi phó thác vào bàn ta quan phòng của Chúa, và với ơn Chúa Thánh Thần sẽ dẫn các em đến với Nước Trời.

Suy niệm Tin mừng hôm nay tôi dừng lại ở lời quở trách của Chúa đối với những kinh sư, Pharisiêu giả hình. Tại sao lại sống giả hình? Giả hình khi nói nhiều, làm ít, nói tốt làm xấu, chỉ là hình thức bên ngoài mà quên nội dung bên trong.

Chúa còn lên án những thói đạo đức giả bằng những hình ảnh thật là ấn tượng: "Các người nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ, cho nên các người sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn."

Ngày nay thật giả rất khó phận biệt, nhìn một hộp bánh trung thu thật đẹp, thiết kế thật lộng lẫy, nhưng bên trong cái bánh chất lượng như thế nào, xin chào thua! nhìn một mớ rau xanh tươi nhưng có dám mua không, chắc chắn phải đắn đo vì biết màu xanh tươi của rau tự nhiên hay là hóa chất...

Thật - giả là vấn đề tôi suy nghĩ nhiều, ngay thời Chúa Giê-su cách đây 2000 năm con người đã sống hình thức, giả tạo nên Chúa mới mắng nặng lời như thế.

Giả hình là không thật như chính bản chất của nó mà đã bị làm sai lệch méo mó đi. Vậy con người sống giả hình là con người sống ảo. "Khác nào quạ mượn lông công.Ngoài hình xinh đẹp trong lòng xấu xa".(Ca dao)

Để không sống giả hình tôi phải tập luyện như Lời Chúa dạy: "Hễ có thì phải nói có, không thì phải nói là không” (Mt 5,37). Nếu mình đã tốt thì ở đâu cũng tốt, lúc nào cũng tốt rồi người ta sẽ đánh giá đúng con người của mình, bởi vì :

Trúc xinh trúc mọc bờ ao,

Em xinh em đứng chỗ nào cũng xinh.

Trúc xinh trúc mọc đầu đình,

Em xinh em đứng một mình cũng xinh.

(Ca dao)

Thái Công Vọng, một người từng trải trong khoa xem tướng mão con người, đã đưa ra nhận xét như sau :
- Ai phô trương là kẻ tâm địa tầm thường.
- Ai nói năng hay làm ra vẻ hoa mỹ, là kẻ ít trung trực.
- Ai hay nói quá sự thực, là kẻ không nên giao phú cho công việc quan trọng.
- Ai hay tự phụ. Khoe mình và chê bai người khác, là kẻ nên xa lánh.

Trái lại :

- Kẻ đa mưu túc trí, mà bao giờ cũng thấy như khờ khạo, đó mới là người đáng sợ.

Câu chuyện trong sách “Món quà Giáng sinh” trang 137. Cho tôi nhiều suy nghĩ cho lối sống đạo của mình.

Chuyện kể kể lại giấc mơ khủng khiếp như sau : Tôi thấy mình đứng trước một biệt thự nguy nga. Bước vào trong tôi thấy hai hành lang với hai hàng chữ “Bên phải dành cho người Công giáo, bên trái dành cho kẻ ngoại”.

Tôi đi theo hành lang bên phải. Đi được một lúc tôi tới ngã rẽ khác, lần này tôi đọc thấy bảng chỉ dẫn như sau “Bên phải dành cho người có đức tin mạnh, bên trái dành cho kẻ có đức tin yếu kém”.

Tôi lại đi theo bên phải. Đến một ngã rẽ khác, tôi lại thấy bảng chỉ dẫn “Bên phải dành cho những người có đức bác ái, bên trái dành cho những kẻ ích kỷ”.

Tôi lại chạy qua bên phải. Cuối cùng tôi gaëp bảng chỉ dẫn “Bên phải daønh cho những người có đời sống thánh thiện, bên trái dành cho những người tội lỗi”.

Một lần nữa, tôi chọn bên phải. Tôi đang hân hoan rảo bước thì bỗng một cảnh tượng hãi hùng khủng khiếp hiện ra ở cuối hành lang ấy : cảnh hỏa ngục với muôn vàn hình khổ không lời nào tả xiết.

Tôi hoảng hốt kêu rú lên và giật mình thức dậy. Sau một phút, tôi tự hỏi “Phải chăng cuộc sống đạo của tôi toàn là giả hình như giấc mơ hãi hùng ấy” ?

Lạy Chúa xin hoán cải lòng con, để Chúa không phải khiển trách con. Xin cho lời nói việc làm của con đồng nhất với nhau. Tất cả để vinh danh Chúa.


1 nhận xét:

  1. Đọc “Món quà Giáng sinh” sao mà gần với con người mình thế.Nguồn sống tìm nguồn hay thiệt. Cảm ơn bài viết ấn tượng đẹp tuyệt.

    Trả lờiXóa