Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

Ngày 27/08: Thánh nữ Mô-ni-ca (Lễ nhớ)
Lời Chúa: 
 Lc 7, 11-17
11 Khi ấy, Chúa Giêsu đến một thành gọi là Naim. Các môn đệ và đám đông dân chúng cùng đi với Người. 12 Khi Người đến gần cửa thành, thì gặp người ta đang khiêng đi chôn người con trai duy nhất của một bà goá kia và có đám đông dân thành đi đưa xác với mẹ nó. 13 Trông thấy bà, Chúa động lòng thương và bảo bà rằng: "Đừng khóc nữa". 14 Đoạn tiến lại gần, Người chạm đến quan tài và những người khiêng đứng lại. Bấy giờ Người phán: "Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy". 15 Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Rồi Người trao lại cho mẹ nó.
16 Mọi người đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa rằng: "Một tiên tri cao cả đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã thăm viếng dân Người". 17 Và việc này đã loan truyền danh tiếng Người trong toàn cõi Giuđêa và khắp vùng lân cận.
Một đám tang, mẹ đưa con ra nghĩa trang, lá vàng đưa lá xanh về cội. Không có nỗi đau nào mà xé nát trái tim người mẹ gióa phụ này hơn nỗi đau mất đi người con thân yêu mà bà đã cưu mang, nuôi nấng dạy dỗ.
Vâng Chúa Giê-su thấy hiểu trái tim thổn thức của người mẹ mất con, Ngài đã " động lòng thương" an ủi người mẹ đừng khóc nữa, không chỉ bằng lời nói nhưng bằng chính hành động yêu thương Ngài đã truyền lệnh cho người thanh niên " hãy trỗi dậy"
Con tim động lòng thương của tôi nơi nhưng người cơ hàn, đau khổ, nghèo đói như thế nào? nhưng động lòng thương phải có hành động. nếu chỉ nói: tôi thương anh, thương chị quá vì chị như thế này, anh như thế kia. Mà sau đó tôi không có một cử chỉ nào diễn tả chính lời nói của tôi, tôi cũng chỉ là giả hình. 

Tôi không thể làm phép lạ để cứu người này giúp người kia, nhưng tôi cũng có thể chia sẻ nhưng gì tôi đang có cho người khác. Chúa cho tôi có trái tim, có đôi mắt, đôi tai, đôi bàn tay, nghĩa là mắt tai, tay đề có hai, nhưng trái tim thì có 1, vậy tại sao tôi không thể nghe, không, nhìn, không giúp người khác được khi trái tim tôi thổn thức trước các biến cố đau thương của anh chị em tôi? Xin cho con có được trái tim như Chúa, nhìn trước vấn đề của người khác và giúp đỡ họ, trước khi họ yêu cầu.
Và trong ngày lễ kính nhớ Thánh Mô-ni-ca, người mẹ can đảm, anh dũng và bám chặt vào Chúa để từ trái tim động lòng thương của bà, mà ròng rã 18 năm cầu nguyện trong nước mắt cho chồng, con được trở lại với Chúa. Mẹ hiền Mô-ni-ca luôn là mẫu gương cho cac1c bà mẹ công giáo: kiền trì trong cầu nguyện, nhẫn nhục, chịu đựng trong tình yêu thương, âm thầm hy sinh cho chồng cho con. Augustinô kể lại : “Tôi đã làm nước mắt mẹ tôi chảy nhiều như dòng suối, mẹ đã khóc rất nhiều nhưng không làm tôi mềm lòng. Một vị Giám mục đã an ủi mẹ tôi và nói rằng: “Con bà không hư đâu vì Chúa nhìn tới nước mắt của bà. Một người mẹ đã khóc nhiều và cầu nguyện kiên trì cho con mình thì người con không bao giờ hư mất…”
Lạy Chúa, xin động lòng thương đối với các bà mẹ đang từng ngày chứng kiến con mình chết dần với nhưng căn bệnh hiểm nghèo, với các bà mẹ từng ngày chứng kiến con mình đi vào con đường xi ke ma túy, trộm cướp, với những người vợ mà từng ngày đau khổ vì sự ngược đãi, bạo hành, ngoại tình, cờ bạc, rượu che của những ông chồng mà họ đang sống với.
Xin Chúa nhìn đến các gia đình và động lòng thương các gia đình trẻ hôm nay, các gia đình đang rạn nứt. Xin Chúa cứu giúp họ.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét