Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

Chúa Nhật Tuần XXXIV TNC - Lễ Chúa Kitô Vua
Lời Chúa: Lc 23,35-43


35 Khi Đức Giê-su bị đóng đinh trên thập giá, dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo: "Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn!" 36 Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống 37 và nói: "Nếu ông là vua dân Do Thái thì cứu lấy mình đi!" 38 Phía trên đầu Người, có bản án viết: "Đây là vua người Do Thái."

39 Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: "Ông không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!" 40 Nhưng tên kia mắng nó: "Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! 41 Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!" 42 Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su: "Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!" 43 Và Người nói với anh ta: "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng."

Kết thúc năm phụng vụ với lễ Chúa Ki-tô Vua vũ trụ, là thời gian để ta nhìn lại suốt một năm qua, năm 2013 Chúa Giê-su đã làm "Vua" như thế nào trong thế giới loài người, trong chính lòng mỗi người chúng ta.

Khi vào "net" gõ từ "vua" có tất cả 12.300.000 kết quả tìm kiếm trong 0,23 giây. Thế mới thấy "vua" là đề tài vào mơ ước của bao người. Nào là "Vua Việt Nam" ( các vua chúa thời phong kiến), "vua pháp thuật", "vua bóng đá Pele", vua nhạc Pop Michael Jackson .... nhiều và nhiều lắm.

Khi các fan hâm mộ chọn cho mình một vị vua trần thế, vua của sở thích, vua của hiệu ứng đám đông thì các fan bắt chước từ mái tóc, trang phục đến các đi đứng. Rồi sưu tầm hình ảnh treo đầy phòng. Nếu mà fan đó xuất hiện tại sự kiện nào đó thì họ có thể bỏ tất cả công ăn việc làm để đến nhìn mặt, xin chữ ký, mà hay nữa là chụp 1 tấm hình thế là thích lắm rồi. 

Và ta tự hỏi, ta chọn ai làm vua đời ta, có những lúc ta chọn tiền làm vua, chọn tình làm vua, chọn quyền uy danh lợi làm vua, để rồi khi nhìn lại các "ông vua" ấy đem lại gì cho ta? phải chăng là sung sướng, giàu sang,.. để rồi lòng ta vẫn cảm thấy trống vắng cô đơn, mất bình an, ăn không ngon ngủ không yên vì "hôm nay lên sàn biết bị xuống sàn", hôm nay "vàng" lên, "Đô" xuống...Tất cả chỉ là phù vân khi tiếng loa cuối cùng được thổi lên.


Vậy ta suy nghĩ gì trong ngày cuối năm phụng vụ này? Hãy nhìn lại lịch sử có ngày lễ Chúa Ki-tô Vua Vũ trụ hiểu rõ giáo hội muốn ta sống như thế nào: Một triết gia đã đưa ra một nhận định rất bi quan : "Homo homini lupus" : con người là lang sói của con người. Lang sói là một loài thu dữ, bản tính thích tấn công, cắn xé và giết chóc. Thế mà loài người lại giống với loài thú dữ đó, luôn luôn tấn công nhau, cấu xé và giết chóc nhau.

Bởi vậy một sử gia đã đưa ra một kết luận tương tự với nhận định bi quan của triết gia trên : lịch sử loài người là một chuỗi những cuộc chiến tranh liên tiếp nhau. Từ khi có loài người trên mặt đất này cho đến nay, có mấy khi mà loài người được hưởng thái bình ? Hầu hết thời gian lịch sử của loài người đều là chiến tranh. Gần đây nhất là 2 cuộc thế giới đại chiến, cuộc thứ nhất kéo dài từ năm 1914 đến 1918, làm cho 8.700.000 người chết ; cuộc thứ hai từ năm 1939 đến năm 1945, giết chết thêm 40 triệu sinh mạng nữa. Và hiện nay cả loài người đều phập phòng lo sợ sẽ xảy ra một cuộc đại chiến lần thứ 3 với những vũ khí hạt nhân. Lần này không phải chỉ có 8.700.000 người chết, hay 40 triệu người chết mà là tất cả mọi người, trái đất sẽ nổ tung, toàn thể loài người sẽ bị tiêu diệt.

Tại sao loài người chúng ta, một loài người có trí khôn, biết suy nghĩ, một loài cao hơn tất cả mọi loài vật khác mà lại cư xử với nhau một cách ngu xuẩn như vậy ? Thưa vì trong con người chúng ta vừa có tính thú vừa có tính người : tính thú thì giống như loài lang sói hung dữ cấu xé lẫn nhau, còn tính người là có trí khôn biết suy nghĩ biết tính toán. Khi buông trôi theo tính thú thì loài người chiến tranh với nhau ; và nếu con người lại dùng cái trí khôn ngoan của tính người để phục vụ cho cái tính thú kia thì con người lại càng dã man hung dữ làm hại nhau còn hơn loài sang sói đích thực nữa. Điều đáng tiếc là trong hầu hết lịch sự quá khứ, con người đã buông theo cái tính thú đó. Vì thế mà lịch sử loài người đã là lịch sử của một chuỗi những cuộc chiến tranh liên tiếp nhau.

Cho nên trong bối cảnh giữa 2 cuộc chiến tranh thế giới làm chết hàng mấy chục triệu sinh mạng con người như thế, ngày 11.12.1925, Đức Giáo Hoàng Piô XI đã thiết lập Lễ Chúa Kitô Vua, mục đích là để cầu nguyện cho loài người thôi đừng buông theo tính thú mà cấu xé lẫn nhau, các nước đừng nuôi mộng bá chủ hoàn cầu mà chinh chiến với nhau ; nhưng mọi người hãy suy phục vương quyền Chúa Kitô và xây dựng vương quốc của Ngài, Đức Giáo Hoàng coi đó là chấm dứt chiến tranh.

Sở dĩ loài người cứ luôn làm hại làm khổ lẫn nhau là vì loài người còn sống theo cái tính thú trong mình. Vậy nếu muốn cho loài người hoà thuận với nhau để cùng nhau chung hưởng thái bình thì loài người phải sống theo cái tính người, gồm có những đức tính mà Chúa đã dạy chúng ta trong Tin Mừng. Con người sống đúng là con người. Chúa Giêsu gọi đó là Sự Thật ; còn ngôn ngữ phụng vụ hôm nay thì gọi đó là vương quyền, vương quốc của Chúa Kitô. Nước Chúa. Ai sống theo những giá trị Tin Mừng để thành người hơn thì người đó thuộc về Nước Chúa ; ai giúp cho người khác sống theo những giá trị Tin Mừng ấy thì người đó đang mở mang Nước Chúa ; và khi mọi người, dù có đạo hay không có đạo, đều sống theo những giá trị Tin Mừng ấy, thì đó là thời Nước Chúa đã trị đến."  

Xem thêm http://tgpsaigon.net/suy-niem/20131123/23926


Lạy Chúa, cuối năm phụng vụ là lúc bản thân con duyệt xét lại những kho lẫm mà con tích lũy trong năm qua, đặc biệt là sống Năm Đức tin. Thời gian trôi nhanh quá, dẫu làm được hay chưa làm được, dẫu cho vẫn còn đó những công việc chưa xong, nhưng con vẫn dâng lên Chúa lời tạ ơn, vì Chúa là Vua của đời con, Vua của tình yêu, Vua của sự thật. Con chấp nhập thua thiệt, hiểu lầm, chấp nhận mất hết để được bình an trong tình yêu của Vua Giê-su. Thế là đời con vui rồi, cười mãi và cười hoài để quanh con vang lên giai điệu của tiếng cười. 

Xin cho con biết ngắm nhìn Thánh Giá Chúa là vương quốc của tình yêu, vương quốc của sự Vĩnh Hằng để con dám cúi xuống rửa chân cho anh chị em con như Chúa đã làm.
Giê-su, Vua của lòng con. Xin làm vinh danh Vua của con trong đời sống.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét