Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

Chúa Nhật Tuần XXII Mùa Thường Niên Năm C
Lời Chúa: 
 Lc 14, 1. 7-14
Một ngày sa-bát kia, Đức Giê-su đến nhà một ông thủ lãnh nhóm Pha-ri-sêu để dùng bữa : họ cố dò xét Người.
7 Người nhận thấy khách dự tiệc cứ chọn cỗ nhất mà ngồi, nên nói với họ dụ ngôn này : 8 "Khi anh được mời đi ăn cưới, thì đừng ngồi vào cỗ nhất, kẻo lỡ có nhân vật nào quan trọng hơn anh cũng được mời, 9 và rồi người đã mời cả anh lẫn nhân vật kia phải đến nói với anh rằng : 'Xin ông nhường chỗ cho vị này.' Bấy giờ anh sẽ phải xấu hổ mà xuống ngồi chỗ cuối. 10 Trái lại, khi anh được mời, thì hãy vào ngồi chỗ cuối, để cho người đã mời anh phải đến nói : 'Xin mời ông bạn lên trên cho.' Thế là anh sẽ được vinh dự trước mặt mọi người đồng bàn. 11 Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên." "Khi đãi khách, hãy mời những người nghèo khó."
12 Rồi Đức Giê-su nói với kẻ đã mời Người rằng : "Khi nào ông đãi khách ăn trưa hay ăn tối, thì đừng mời bạn bè, anh em, hay bà con, hoặc láng giềng giàu có, kẻo họ cũng mời lại ông, và như thế ông được đáp lễ rồi. 13 Trái lại, khi ông đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù. 14 Họ không có gì đáp lễ, và như thế, ông mới thật có phúc : vì ông sẽ được đáp lễ trong ngày các kẻ lành sống lại."

Nguyên tắc đãi một bữa tiệc mà Chúa Giê-su dạy khi có người mời và dò xét Chúa.

Thường trong các bữa tiệc người chủ nhà luôn dành những chỗ đặc biệt cho khách quý, mà khách quý thường hay đến sau. Chúa Giê-su quan sát thấy khách chọn lựa chỗ tốt, đến khi vị khách quý đến, chủ nhà phải mời họ đổi chỗ.

Rồi Chúa lại nói đến thành phần khách mời, mời những người không có thể mời lại, nhưng thế giới này, cuộc sống này phải "có qua có lại mới toại lòng nhau". thật khó.

Nhưng nội dung chính từ dụ ngôn này mời tiệc vẫn là khiêm nhường. Khiêm nhường khi nhận ra đúng vị trí và khả năng của mình mà ngồi cho đúng chỗ làm cho đúng việc. Tôi thấy không phải dễ đâu. Một là mình đưa mình lên quá sự thật, hai là không chấp nhận hiện tại . cả hai đều thật nguy hiểm.

Không ai cao tới mức không phải ngước lên, không ai thấp đến nỗi không cần cúi xuống. Bài sách Huấn ca hôm nay cũng rất đáng để tôi suy tư: “Con ơi, hãy hoàn thành việc của con một cách nhũn nhặn, thì con sẽ được mến yêu hơn người hào phóng. Càng làm lớn, con càng phải tự hạ, như thế, con sẽ được đẹp lòng Đức Chúa” (Hc 3:17-18). Hình ảnh Đức Cha Phaxicô cúi xuống với người nghèo, tội lỗi, bỏ rơi, ngài đã làm gương cho tôi, cho bạn và hết những ai muốn để Chúa nâng lên.


Lạy Chúa xin cho con biết học nơi Chúa bài học tự hạ để con dám can đảm đi đến với những người nghèo tinh thần cũng như vật chất.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét